Anh ta cho rằng anh ta điên rồi, tại sao lại có cảm giác này với chỉ một mình cô?
Có phải là do ngay từ đầu anh ta đã biết anh ta không thể có được cô?
Nhưng bây giờ thì sao? Kể từ khi chuyện đó xảy ra? Đêm đó anh ta cũng là khách quý.
Cô bây giờ không thuộc về ai nữa, một người phụ nữ không thuộc về bất cứ ai, như vậy có thể tự do ở bên cạnh anh.
Hóa ra năm năm qua anh ta chưa bao giờ quên cô, quên lần đầu tiên gặp cô.
“Cố thiếu, tôi thật sự không sao, không cần đến bệnh viện...”
Cố Nguyên Thượng nghe cô đang nói thì ngừng lại, sau đó nói với cô:
“Cô ngồi đây chờ tôi một chút.”
Sau đó anh ta xuống xe, chạy ra ngoài, anh ta xuất thân anh tuấn đẹp trai, chỉ trong chốc lát liền trở lại, trên tay cầm một ít thuốc.
“Nếu không muốn đi thì tôi không có cách nào khác đành phải mua một ít thuốc.” Anh ta cười nói, làm cho Thanh Thanh thấy cảm kích trong lòng.
Vừa nói anh ta vừa mở túi thuốc ra, anh ta duỗi tay nhẹ nhàng cầm lấy bắp chân của Thanh Thanh, muốn bôi thuốc cho cô.
Thanh Thanh theo bản năng rút lui, mất tự nhiên nói:
“Cảm ơn, để tôi tự làm.”
“Cô đã quên lần đầu tiên cô bị thương cũng là tôi giúp cô sao?” Anh ta nói, không cho Thanh Thanh cự tuyệt, liền kéo chân cô lên, xịt khử trùng rồi bôi thuốc lên vết thương.
“Cảm ơn!” Thanh Thanh nhìn anh ta bôi thuốc xong, liền rút chân về, trong không gian chật hẹp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124027/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.