Bóng lưng đó đã đợi lâu như cả thế kỷ, khi nghe âm thanh của ông, toàn thân run lên, tựa hồ đã có xác nhận trong lòng nhưng không dám chắc chắn, bà lảo đảo xoay người lai, trong mắt như có một màn sương mờ ảo bao phủ, ướt át.
Nhìn thấy gương mặt vừa quen vừa lạ đó, trong lòng Mục Thiết Quân trào dâng.
“Tiểu...Tiểu Lan? Là em sao?” Trong lòng ông, tựa hồ ngay cả sinh tử cũng không dao động được cảm xúc, nhưng lúc này, khi ông nhìn thấy khuôn mặt gần như đã không gặp hai mươi năm nay, lại kích động như vậy.
Ngôn Tiểu Lan chậm rãi gật đầu trong nước mắt.
Ngực của Mục Thiết Quân bùng lên một cảm xúc mạnh mẽ không thể kiểm soát được. Ông bước tới trước mặt bà, nắm lấy cánh tay bà kích động hỏi:
“Tiểu Lan, thật sự là em sao? thật sao?”
“Đúng, là em.” Ngôn Tiểu Lan run rẩy trả lời, ánh mắt đang nhìn anh khẽ dời đến cánh tay.
Mục Thiết Quân đột nhiên ý thức được mình thật lỗ mãng, vội vàng thu tay lại. Ông kinh ngạc chính mình giờ phút này vậy mà lại không kiểm soát được, giống như thứ tình cảm hai mươi năm nay không thay đổi, bỗng chốc hòa tan như băng tuyết.
Khi nhận ra điều này, ông từ từ bình tĩnh trở lại.
Cả hai đều lặng lẽ điều chỉnh tâm trọng bất ngờ và xúc động của mình, không biết qua bao lâu, Mục Thiết Quân nhẹ giọng hỏi:
“Đã lâu không gặp, mấy năm nay em thế nào?” Mặc dù ông che giấu kích động trong lòng mình, nhưng lời nói lại mang theo sự dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1123995/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.