Anh dường như đã tìm được báu vật trong tim mình, đưa cô lên xe.
Chiếc xe xoay một đường hình vòng cung tuyệt đẹp, tiện thể đuổi đám người náo nhiệt đang đứng nhìn.
“Em vẫn còn đang mặc váy cưới!” Thanh Thanh nói.
“Anh biết.” Đoan Mộc Nam cười nhẹ một tiếng.
Xe một đường lao vụt, xuyên qua những con phố nhộn nhịp đi đến ngoại ô thủ đô, những ngọn đồi trập trùng được phủ lên một lớp vàng nhạt của ánh hoàng hôn. Xe lướt qua bãi cỏ rộng và dừng lại tại một tòa lâu đài màu trắng bên cạnh.
Đoan Mộc Nam mở cửa xe cho cô, Thanh Thanh xuống xe nhìn một chút, đây không phải là trang viên nơi hai người gặp nhau lần đầu tiên sao?
Trong lòng cô dâng lên một chút lo lắng, không phải là lại mang cô đến gặp Lâm Kiều Kiều sao.
Đoan Mộc Nam nhìn ra tâm tư của cô, liền an ủi:
“Đừng lo lắng, ở đây chỉ có anh và em.” Đương nhiên là trừ nhân viên trông coi trang viên. Thanh Thanh giống như là đã đặt được tảng đá trong lòng xuống, yên tâm nở một nụ cười thoải mái.
Bầu trời hoàng hôn màu vàng nhạt dần dần chuyển sang màn đêm yên tĩnh. Chút ánh sáng nhỏ của những cây đèn đường bao trùm cả trang viên, trông rất mờ ảo, như đang bước vào một giấc mộng đẹp.
Quản gia trang viên bước tới, kính cẩn đưa một chiếc hộp màu sâm panh cho Thanh Thanh. Cô có chút luống cuống cầm lấy chiếc hộp, Đoan Mộc Nam ra hiệu cho cô mở nó ra.
Trong lòng Thanh Thanh mang một tia nghi hoặc cùng với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1123990/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.