Trong phòng ngủ được thiết kế với gam màu xám bạc, một nhóm bác sĩ đang cung kính đứng bên cạnh, Đoan Mộc Nam đang tựa vào chiếc gối mỏng màu sọc trắng, vết máu trên trán đã ngừng chảy và được băng bó đơn giản, Thanh Thanh đang nhẹ nhàng lau vết máu nhỏ trên mặt anh.
Động tác rất nhẹ nhàng, chậm rãi vì sợ chạm đến vết thương của anh. Đoan Mộc Nam nhìn thấy vẻ lo lắng và đau lòng trên khuôn mặt cô, hạnh phúc tràn ngập toàn thân. Là một người lính, vết thương này chẳng là gì đối với anh, nhưng hôm nay anh lại an tĩnh nằm đây, để tận hưởng sự ôn nhu và quan tâm của người con gái anh yêu.
Thanh Thanh chăm chú lau vết máu cho anh, đột nhiên có một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo cô, làm cô hoàn hồn, hai má không khỏi đỏ bừng, hóa ra cô đang nằm sấp lên người anh, lau cho anh, tư thế ám muội làm người khác không thể không suy nghĩ, huống hồ còn có người khác ở đây, cô lập tức muốn tuột khỏi người anh, nhưng lại bị Đoan Mộc Nam giữ chặt.
Anh nở một nụ cười nhẹ trên môi, khiến mọi người trong phòng đều lui ra, trong phòng chỉ còn hai người.
Ánh mặt trời chiếu ngập đầy gian phòng, trên chiếc giường lớn màu xám, Đoan Mộc Nam nằm ngửa trên giường, trên trán tuy có một vết thương nhỏ nhưng vẫn không ảnh hưởng đến đường nét hoàn mỹ của anh.
Cánh tay của anh ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của Thanh Thanh, chiếc váy hồng nằm lả lướt trên giường lớn, giống như những đóa hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1123987/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.