A? Chướng ngại vật mở miệng nói chuyện rồi? Ngạc nhiên, ngạc nhiên, cô nhìn chằm chằm vào anh ấy, Lương Hân Văn?
“Văn Hân học trưởng?”
“Ừm.”
“Sao anh ở đây?”
“À, Tiểu Vũ nói em ở gần đây, cho nên anh đến đây tìm em. Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”
“Em gặp một con chó hoang rất lớn.”
“Thế nào? Có bị thương không?”
“Ừm, không sao, chỉ bị dọa sợ….” Ngôn Thanh Thanh chưa tỉnh hồn nói. Sau đó lại nghĩ anh ấy nói đến tìm cô nên hỏi:
“Học trưởng tìm em sao?”
“Ừm. Lần trước nghe nói em muốn tham gia câu lạc bộ Hán học?”
“Hả?” Ngôn Thanh Thanh hơi ngạc nhiên, không ngờ anh ấy còn nhớ cô muốn tham gia câu lạc bộ Hán học lúc mới vào nhập học, vì từ nhỏ cô đã rất thích văn hóa cổ đại, chưa kể Lương Hân Văn lại là chủ tịch câu lạc bộ.
Một ngày nọ, cô và Tiểu Vũ gặp Lương Hân Văn và nói cho anh ấy biết mong muốn của cô, nhưng chưa kịp nói xong thì Mộng Hạ ở bên cạnh đột nhiên bị đau bụng. Cho nên yêu cầu tham gia câu lạc bộ của cô cứ thế mà kết thúc. Không ngờ lần này, Lương Hân Văn lại chủ động đến tìm cô.
“Nếu chủ ý của em vẫn không thay đổi, ngày mai đến chỗ ta viết đơn đi.”
“Khi nào thì phỏng vấn?”
“Em không cần, trực tiếp trúng tuyển.” Lương Hân Văn cởi mở cười một tiếng. Lúc anh ấy cười, lông mày rậm của anh ấy hơi cong lên, khoảng cách giữa lông mày và mắt rất gần, làm anh ấy rất giống hoàng tử lai. Mặc dù mới hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1123955/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.