- Trời đất bao la, luật của Đảng, quốc pháp là lớn nhất. Chuyện này cục công an vẫn phải ra mặt tra xét một phen. Đương nhiên tất cả phải dựa vào chứng cớ. Ngoài ra an toàn của cô bé này do cục công an các người phụ trách.
Hồng Thành Cương một lần nữa lấy lại bình tĩnh, ánh mắt phức tạp nhìn vào Khúc Hướng Đông.
Khúc Hướng Đông ra vẻ đau khổ nói:
- Cái này, chúng ta không thể nhìn cô ta suối hai tư tiếng chứ?
Hồng Thành Cương lạnh lùng đáp:
- Mấy thằng lưu manh gây chuyện tối nay, các người chẳng lẽ không dám tra sao?
Nói xong vỗ mạnh mặt bàn, ánh mắt trở nên nghiêm khắc nhìn Khúc Hướng Đông:
- Hai tư tiếng, phải tra rõ lai lịch của mấy thằng lưu manh đó, bắt hết lại cho tôi.
Dương Phàm coi như đã nhìn ra một chút vấn đề. Hình như lời nói của Hồng khu trưởng, Khúc Hướng Đông không coi trọng mấy. Dương Phàm không khỏi thầm nghĩ, Lô Danh Đường rốt cuộc là người như thế nào? Thân là bí thư khu ủy, lúc Vĩ Huyền khó khăn nhất lại đi dưỡng bệnh, điều này cho thấy cái gì? Dương Phàm đột nhiên phát hiện ánh mắt của mình sau này phải thay đổi phương hướng. Tình huống Vĩ Huyền hiện nay hình như không giống trước kia từng nghĩ. Hồng Thành Cương rõ ràng đã nói ra, nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của Khúc Hướng Đông, trong này nhất định có điều gì đó. Có một vấn đề mà Dương Phàm vẫn luôn tự hỏi. Hồng Thành Cương làm trò trước mặt mình, nói ra những lời đó nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-do-phong-luu/1545619/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.