Chu Phàm là chủ nhà, Dương Phàm tự nhiên nhìn sang phía hắn. Chu Phàm không lập tức làm chủ mà quay đầu nhìn Mai Hiểu Khánh. Động tác nhỏ này làm cho Dương Phàm cười thầm trong lòng. Sở trưởng Sở chiêu đãi này, ha ha, quả nhiên....
- Đến Bát Tiên Lâu đi, các món đặc sản ở đó rất ngon.
Mai Hiểu Khánh dường như đã quen mình là trung tâm của mọi việc, rất tự nhiên nói ra một nơi.
Dương Phàm và Chu Phàm ngồi ở ghế sau. Lúc xe khởi động, Dương Phàm tiến sát gần Chu Phàm, nhỏ giọng nói:
- Lần chọn người đến trường Đảng học, bí thư Lý đã nhượng bộ không ít nhỉ?
Chu Phàm mỉm cười, cũng nhỏ giọng nói:
- Tất cả là vì sự ổn định, ổn định vượt trên tất cả.
Có qua có lại, hai người nhìn nhau mà cười. Mai Hiểu Khánh quay đầu lại hỏi:
- Hai người nói chuyện gì thế mà cười âm hiểm như vậy?
Mai Hiểu Khánh gia nhập làm cho đề tài chuyển thành các món ăn, quán nào ngon hơn. Đáng tiếc Dương Phàm không am hiểu mấy về phương diện này, nên chỉ thành người ngồi nghe.
- Nghe nói, lần tổ chức học ở trường Đảng này, tỉnh ủy không để lại một danh sách nào, trên cơ bản đều phái người đi học. Hơn nữa học lần này đều chú trọng vào cán bộ trẻ tuổi.
Mai Hiểu Khánh đổi chủ đề, Dương Phàm và Chu Phàm đều cẩn thận thêm một chút, liếc mắt nhìn nhau.
- Cái này tôi cũng không rõ lắm. Tôi mới từ Bắc Kinh về không được bao lâu.
Dương Phàm cười ha hả. Chu Phàm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-do-phong-luu/1545612/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.