Ra khỏi nhà khách, Trương Tư Tề vẫn còn rất khinh thường, quay đầu lại nhìn nhà khách trường đảng một cái, nói:
- Người như thế này mà cũng có thể vào trường đảng học? Đúng là một tên lưu manh.
Dương Phàm thầm nghĩ trong lòng, thằng béo có lẽ là cùng học với mình, không biết là từ khu nào đến. Có bạn cùng học như vậy, lần này học ở trường đảng chỉ sợ sẽ có rất nhiều mâu thuẫn.
- Trong rừng chim gì cũng có. Không phải trong hàng ngũ đảng không có tên khốn nạn trà trộn vào, trong quân giải phóng không phải cũng có kẻ phản bội sao? Cho nên chuyện này cũng là bình thường. Chỉ là anh tin rằng người tốt chiếm đa số.
Dương Phàm nói để thuyết phục Trương Tư Tề, không bằng nói là đang thuyết phục chính mình. Là một người bị vầng sáng quyền lực bao phủ, thật sự có thể giữ được tâm tính không thay đổi sao. Có lẽ theo một ý nghĩa nào đó người cố gắng phát triển tốt cho dân, thì cũng coi như là một quan chức đủ tư cách.
Trương Tư Tề dừng chân, coi là thật, ánh mắt thuần khiết nhìn Dương Phàm, nói:
- Thực ra anh cũng rất lưu manh.
Dương Phàm bị ánh mắt thuần khiết đó nhìn khá xấu hổ. Tính cách hai mặt của Trương Tư Tề thật sự quá khác nhau. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Anh nói, trước kia em cũng không nhìn người như vậy. Sao giống như thay đổi thành người khác thế?
Dương Phàm nói sang chuyện khác, bởi vì chiêu này khá hiệu quả với Trương Tư Tề.
Quả nhiên Trương Tư Tề bị lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-do-phong-luu/1545610/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.