Sau hôm đóng máy, Đinh Nhược Kỳ rời khỏi, đi cùng Phương Hoài Viễn.
Cô chỉ cười nói thời gian cấp bách, phải tham gia buổi thử vai tiếp theo. Tới sân bay mới gọi điện thoại cho Đinh Huyên bảo em gái không cần đến tiễn.
“Em sắp thi cuối kỳ rồi, ôn tập cho tốt.” Đinh Nhược Kỳ ở đầu dây bên kia nói.
“Vâng.” Đinh Huyên gật đầu, không nói cô không phải thi bao nhiêu môn, gần như toàn bộ đều là viết luận văn.
“Về lời mời của bác sĩ Đoàn… Chị sẽ không đi. Giúp chị cảm ơn anh ấy.”
“Không thành vấn đề.”
Đầu dây bên kia loáng thoáng truyền đến tiếng nói chuyện của Phương Hoài Viễn.
Cúp máy, Đinh Huyên lau di động ngẩn người. Cô mang máng nhớ lại, Đinh Nhược Kỳ từng nói Phương Hoài Viễn đã có vị hôn thê. Cô dâu của anh ta, vĩnh viễn sẽ không phải là chị cô.
……
Một tuần sau lễ Giáng Sinh chính là Tết Dương lịch. Ngày ba mươi tháng mười hai, vừa lúc thứ sáu.
Kéo dài nhiều ngày đến thế, giờ đây Đinh Huyên mới bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ phải làm thế nào đối với lời mời của Đoàn Luật Minh.
Vấn đề đầu tiên là, cô chưa từng tham dự loại tiệc tối thế này, thế nên trước hết là không có lễ phục giày dép, tiếp theo cô còn không biết khiêu vũ —— xem trong phim, tại tiệc tối đều sẽ khiêu vũ thì phải?
Cô ăn xong bữa trưa, cầm một chai sữa chua, nhét tai nghe trong lỗ tai, vừa suy nghĩ, vừa đi bộ chầm chậm ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-ngoi-but-dua-anh-toi/2853841/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.