Đặng Tần Nhiên rời nhà tầm một tiếng rồi quay lại, cũng may là A Châu đã đưa anh chìa khóa cổng rồi, anh khoá cổng lại xoay người đi vào nhà, nhẹ nhàng mở cửa ra, nhìn phòng khách trống không anh liền đi lên lầu tìm, cửa phòng của cô không đóng kín, anh qua khe cửa nhìn thấy cô đang nằm ngủ say trên giường.
Đi đến bên cạnh giường cô, anh khom người lặng lẽ nhìn thật kỹ khuôn mặt đang say giấc, không khí trong phòng khá thoải mái, nhiệt độ máy lạnh vừa đủ, Tâm Châu ôm gấu bông lớn môi khẽ mỉm cười, có vẻ cô ngủ rất ngon.
Đặng Tần Nhiên nhẹ nhàng trèo lên giường, mở một phần chiếc chăn bông rồi nằm xuống bên cạnh cô, anh vươn tay ra ôm lấy bụng cô kéo cô sát lại mình.
Rất nhanh anh cũng chìm vào giấc ngủ.
Thời gian trôi qua, lúc Tâm Châu tỉnh lại vừa mở mắt thì khuôn mặt của anh đã đập vào tầm mắt của cô, khuôn mặt của hai người gần sát nhau, chỉ cần nhích lại một ly là môi cô chạm vào môi anh liền.
Cảm nhận được động tĩnh của người bên cạnh, Đặng Tần Nhiên cũng liền tỉnh, hai người tròn mắt nhìn nhau.
“ Em ngủ nhỉ? “
“ Ưm… mà anh về từ hồi nào vậy? “
“ Được một khoảng rồi, thấy em nhé ngủ ngon nên anh không nỡ đánh thức, thế là anh trèo lên giường cùng ngủ với em luôn, anh cảm thấy lúc ôm em anh ngủ rất ngon. “
“ Anh bị mất ngủ ư? “
“ Ừ, mấy năm rồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-ngoan-ngoan-chut-nao/3553178/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.