Đặng Tần Nhiên được cô dẫn vào trong nhà, cô ngồi bên cạnh anh mở hộp cứu thương, tìm thuốc sát trùng và cuộn băng.
Anh ngoan ngoãn ngồi im, để cho Tâm Châu muốn làm gì làm, thật ra những vết thương nhỏ này anh từng bị không ít lần rồi, lần thứ nhất anh còn cảm thấy đau đớn nhưng đến hiện tại khi đã quá chai lì với những thương tổn bình thường này rồi.
Có điều nhờ vết thương này mà anh được Châu Bảo quan tâm chăm sóc anh cảm thấy về sau nếu có bị thương nữa anh lại vui đấy chứ.
“ Xong rồi “
Cô băng bó rất kĩ, lại có thẩm mỉ nhìn như cô hộ sĩ chuyên nghiệp vậy.
Lúc cô ngẩn đầu lên, hai người chạm ánh mắt với nhau, dừng lại khoảng mấy giây trong mắt cả hai đều là hình ảnh của đối phương, ở khoảng cách gần như vậy đều nhìn rõ từng chi tiết trên gương mặt nhau.
Cô nhìn anh đến chăm chú, nước da vàng ngâm khỏe khoắn này đến lỗ chân lông đều rất nhỏ, chiếc mũi này sao cao quá vậy, đây là độ cao mà cô ao ước, ánh mắt cô di chuyển xuống đôi môi dày của anh, môi hồng tự nhiên sao?
Cô vô thức nuốt ngụm nước miếng xuống bụng, Tâm Châu thế này là đang bị anh mê hoặc rồi.
Đặng Tần Nhiên khẽ nhếch mép nhẹ nhàng cười, biểu cảm trên gương mặt của cô đúng là rất thú vị, bây giờ anh mới biết cô bé miệng cứng này cũng có dáng vẻ mê trai như này đó, anh tự đắc trong lòng, sinh ra với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-ngoan-ngoan-chut-nao/3553163/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.