Chương 80. Đi Giang Thành
Thời gian lặng lẽ tiến về phía trước, đã độ chớm thu. Sau cơn mưa, gió biển đêm mang theo chút mát mẻ. Hai người cùng tản bộ trên bãi biển. Bên đường là hàng cây nhiệt đới đặc trưng của Mạn Kinh, phía đối diện có rất nhiều quán hải sản đèn đuốc sáng trưng, hai bên phố là những sạp hàng bày dọc lối đi, khách du lịch ăn mặc sặc sỡ qua lại tấp nập.
Ngu Tiểu Văn xách đôi dép crocs, vừa đá cát vừa cười ngặt nghẽo, kể: “Lúc nãy em đi vứt vỏ dừa thì thấy một du khách nước ngoài vừa đi dọc bờ biển vừa khóc, em hoảng quá vội vàng chạy theo hỏi. Kết quả là anh ta nói mình là dân nội lục địa, lần đầu được thấy biển nên xúc động.”
Lữ Không Quân thoáng bật cười, nói: “Nếu sau này có cơ hội đến Giang Thành ngắm tuyết, em có thể thử cảm nhận xem có giống anh ta không.”
“…” Ngu Tiểu Văn lại không tiếp lời.
Tiếp đó y đi chậm lại, tựa hồ muốn nói rồi lại thôi.
“Sao thế?” Lữ Không Quân dừng bước, liếc nhìn y một cái, “Có gì thì cứ nói.”
Ngu Tiểu Văn xoa xoa tay, rồi cất lời: “Ôi, em vừa nhận được một nhiệm vụ liên quan đến tổ chức tội phạm xuyên quốc gia lần trước.”
Y thấy sắc mặt Lữ Không Quân thay đổi, lập tức nói: “Lần này an toàn lắm! Chỉ là phối hợp công tác thôi.”
Quan sát thấy mặt Lữ Không Quân dường như đã dịu đi, y mới nói tiếp: “Tổ chức xuyên quốc gia này không chỉ gây hại cho nước ta, mà còn gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653925/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.