Chương 77. Thật sự bước về phía tôi đi
Lữ Không Quân lái xe, chạy về hướng hẻm Liên Vụ ở khu phố cũ.
Trời dần sập tối, bầu trời ngả xanh thẫm, cơn mưa phùn lất phất không ngớt. Cả đời Lữ Không Quân sống trong thành phố này, nên đã quen với những cơn mưa phùn bất chợt của Mạn Kinh.
Anh nhìn thấy Ngu Tiểu Văn ngồi ở ghế phụ, hơi thẫn thờ hướng ra ngoài cửa sổ, mắt dõi theo những giọt mưa, dùng ngón tay chạm vào chúng qua lớp kính.
Đối với Ngu Tiểu Văn, cuộc sống thường nhật của Mạn Kinh như thế này đã là điều xa vắng từ lâu.
Bất chợt y ngồi thẳng dậy một chút, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Quán hải sản Cá Chép!”
Đó chính là nơi hai người từng cùng nhau ăn bữa cơm đầu tiên.
Lữ Không Quân nói: “Muốn ghé không?”
Đến nơi vẫn còn sớm, hai người thuận lợi đỗ xe ở phía đối diện, rồi đội mưa chạy nhanh vào quán hải sản Cá Chép, ngồi xuống một bàn có mái che.
Sau khi gọi món xong, Ngu Tiểu Văn chủ động tìm đề tài trò chuyện: “Cậu còn nhớ không, hôm đó cậu hỏi tôi, rốt cuộc giữa chúng ta có khúc mắc gì. Tôi nói, gặp cậu thì mỗi ngày đều là Ngày Lễ Tình Nhân.”
Đôi mắt Ngu Tiểu Văn cong cong nở nụ cười.
Vậy nên, người được cho là tên tống tiền kia, cũng ghi nhớ rất rõ cảnh tượng ngày hôm đó.
“Ừ.” Lữ Không Quân nhìn y nói: “Tôi nhớ.”
Một lát sau, cua được mang lên. Lữ Không Quân tranh thủ lúc còn nóng cầm một con lên, bẻ càng.
Ngón tay Ngu Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653922/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.