Chương 57. Chấm dứt (Bản chỉnh sửa)
Bên cạnh nước M có một số hòn đảo nhỏ thuộc về các quốc gia lân cận, nhưng điều kiện nhập cảnh khá thoáng. Sau khi đến một trong những hòn đảo đó, họ sẽ đổi danh tính rồi tiếp tục di chuyển sang nước khác để dễ dàng xóa bỏ dấu vết. Ngu Tiểu Văn và Diệp Nhất Tam quyết định dùng một trong những hòn đảo này làm trạm trung chuyển trước khi đến nước L.
Điểm dừng đầu tiên trong cuộc chạy trốn là một bến tàu ở làng chài gần thành phố Hải Đường. Hai người gom sơ đồ dùng cần thiết và một ít tiền mặt, rồi rời khỏi nơi hẹn gặp.
Hai người im lặng sải bước vội vã trong màn đêm. Khi mặt trăng đã lên cao, cả hai mới đến được bến tàu.
… Khi đi qua con đường nhỏ dẫn ra bãi biển, họ thấy Đại Lam Sơn ngồi trên một tảng đá dưới ánh đèn đường mờ nhạt, hướng mắt nhìn ra biển khơi.
Diệp Nhất Tam và Ngu Tiểu Văn nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ bực bội, Diệp Nhất Tam thậm chí còn có một thoáng muốn giết người diệt khẩu. Nhưng Ngu Tiểu Văn lại lắc đầu. Đã bị chặn lại ở đây rồi, vậy thì cứ gặp mặt nói chuyện đã. Dù sao Đại Lam Sơn cũng khác với Lữ Kỳ Phong. Vì vậy, hai người một trước một sau tiến lại gần.
Đại Lam Sơn nghe tiếng bước chân của họ, quay đầu lại, nhìn Diệp Nhất Tam rồi nói: “Đừng ngạc nhiên thế, dù sao tôi cũng đã cho người theo dõi anh suốt hai năm qua. Cũng nhờ tài liệu của tôi mà Lữ Kỳ Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653902/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.