Chương 45. Có quan trọng lắm không? | Editor: caphaos | Beta: Beihe
…
Có quyền lựa chọn không?
Ban đầu tưởng rằng phải chết, chỉ mong được chôn cất ở Vườn Hạo Nhiên để không còn cô đơn. Rõ ràng tôi không phải kẻ phạm tội. Tôi là cảnh sát gương mẫu, từng phá được nhiều vụ án lớn và cũng nhận được rất nhiều bằng khen. Tôi cũng… chịu rất nhiều thương tích.
Nếu tôi quay về để giải thích, dù không có chiếc vali đó, liệu tôi có thể tìm ra chứng cứ để chứng minh bản thân. Tôi không phải là…
Nhưng tôi không còn thời gian nữa.
Ngu Tiểu Văn đột nhiên thấy may mắn vì nguyện vọng cuối cùng của mình, nói với người đó rằng mình đã chuyển công tác đi thật xa. Ít nhất, người đó sẽ không biết rằng mình “có khả năng” là một kẻ phản bội trong lực lượng cảnh sát. Bởi nếu cậu ấy biết, có lẽ chỉ nói một câu “Quả nhiên là vậy.”
Y nhìn thấy tổ trưởng, Từ Kiệt, lão Vương, Tiểu Lưu trong đội, thậm chí cả hàng xóm dưới lầu. Thím Mập xách một con cá, chỉ mỉm cười hỏi thăm: “Cảnh sát Tiểu Văn! Cậu đi đâu mà lâu rồi chưa thấy về?” Sau đó, một bóng đen xuất hiện sau lưng bà, nhìn y lom lom. Người nọ không nói hai lời kéo bà hàng xóm chạy đi. Nhưng một người phụ nữ nặng 90kg thì chạy nhanh được bao nhiêu, con cá cũng văng ra ngoài, vùng vẫy trên đường, giống hệt khi y bị Đinh Khải tiêm từng mũi thuốc rồi giãy giụa trong tuyệt vọng. Thím Mập bất lực hét lớn: “Cậu là ai, tôi không quen cậu…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653890/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.