Editor: caphaos | Beta: Beihe
Chương 17. Cố ý
…
Ngu Tiểu Văn đứng trước gương. Y cảm thấy mình trông còn gầy gò và tiều tụy hơn trước đây, sự mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt.
Buổi chiều, sau khi cúp điện thoại, Ngu Tiểu Văn đã đấu tranh với cảm xúc phức tạp của mình một lúc lâu, đột nhiên tỉnh ngộ.
“Nhân cách thiếu đạo đức của mình đâu rồi? Đúng vậy. Còn chưa chạm vào cậu ta mà. Muốn ôm, muốn hôn, muốn cùng cậu ta lên giường như trong mơ. Vừa nãy còn hối hận vì những điều chưa làm, cơ hội lại quay về rồi đây.”
Lữ Không Quân, sớm muộn gì cũng sẽ ở bên một người khác. Nếu không phải bây giờ, thì cũng là sau này. Cậu ta sẽ cùng một Omega cao quý, tao nhã che chung một chiếc ô dưới cơn mưa, không phải vì công việc. Cậu ta sẽ dừng đeo dụng cụ chống cắn để vượt qua kỳ dịch cảm, không phải vì công việc. Cậu ta sẽ có tất cả những điều đó.
Chỉ là không có mình.
Một người có tất cả như Lữ Không Quân cũng sẽ không bao giờ nhớ đến mình. Một tên tống tiền thì có gì đáng để nhớ chứ?
Còn mình, ngay cả nếu muốn nhớ, cũng không thể nhớ được. Ngu Tiểu Văn đã có thể nhìn thấy rõ ràng sạp nhỏ của Diêm Vương ở góc phố phía trước, nơi những bát canh Mạnh Bà đã được bày sẵn.
Y đã cảm nhận trước sự vô vọng hoàn toàn của mình. Vì vậy, ranh giới đạo đức của y lại nhanh chóng rồi dứt khoát hạ xuống.
Trước khi uống bát canh đó, mình nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653861/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.