Chương 15. Người tôi yêu | Editor: caphaos | Beta: Beihe
Ngu Tiểu Văn phả một hơi khói, xoa mắt nhìn Từ Kiệt: “Về cái gì mà về, còn nhiều việc chưa làm xong.”
Từ Kiệt ngơ ngác: “Sư phụ à, hôm qua anh đã bận cả ngày rồi, tổ trưởng bảo em đưa anh về nghỉ ngơi. Nhìn mặt anh xanh xao lắm.”
“Không cần. Cậu về đi,” Ngu Tiểu Văn lại bước vào cửa, “Anh còn vài tài liệu phải tra.”
Từ Kiệt: “…”
Ngu Tiểu Văn đã ba ngày liền không về nhà. Mệt thì tắm tại cơ quan, rồi ngủ tạm trên ghế sofa. Giữa chừng y có bẵng đi vài bận, nhưng rất nhanh lại xuất hiện ở văn phòng. Cả tổ đều thấy y có gì đó là lạ, nhưng không ai nói rõ được lạ ở đâu. Y vẫn vui vẻ đùa giỡn, nghiêm túc điều tra và như bao ngày làm việc mệt mỏi bận rộn khác, vừa ăn hoa quả vừa chửi thề, rồi đá cái thùng rác bên cạnh, làm động tác ném vỏ quả vào thùng một cách hoàn hảo.
Đến ngày thứ tư, tổ trưởng Trần Tử Hàn yêu cầu Từ Kiệt phải ép Ngu Tiểu Văn về nhà nghỉ ngơi.
Trên đường về nhà, y ngủ quên mất. Khi bị Từ Kiệt đánh thức và đưa đến trước cửa nhà. Từ Kiệt hỏi: “Sư phụ, chìa khóa đâu?” Y liền móc chìa khóa đưa cho đối phương.
Vào nhà, Ngu Tiểu Văn đổ người xuống giường ngủ tiếp.
Y chìm vào một màn đen vô tận, nơi y có thể đi bất cứ đâu mà không ai bận tâm.
…
Buổi chiều tan học, Ngu Tiểu Văn bị vài người đè xuống một con hẻm gần trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653859/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.