Editor: caphaos | Beta: Beihe
Chương 3. Ngủ ngon, cục cưng
Tên tống tiền có thể trạng kém kia rẽ vào một khu dân cư trong hẻm Liên Vụ. Lữ Không Quân im lặng đi theo sau. Người đàn ông bước vào hành lang rồi leo một mạch lên bốn tầng, mở cánh cửa sắt chống trộm cũ kỹ từ thế kỷ trước, sau đó đẩy cửa phòng bước vào.
Y quay lại nhìn Lữ Không Quân, giơ tay mời anh vào: “Vào đi, nhà của tôi.”
Lữ Không Quân liếc nhìn bên trong. Căn phòng chật hẹp, đơn sơ, nội thất trang trí lỗi thời, có lẽ chẳng sửa sang gì từ thời ông nội người này. Những chiếc bàn ghế gỗ đã bong tróc, ghế sofa đơn giản đã sờn vỏ, ánh đèn mờ mờ, không có nhiều đồ đạc.
Lữ Không Quân: “Chỉ có một mình cậu?”
Tên tống tiền có vẻ ngạc nhiên trước câu hỏi của anh: “Chứ còn ai vào đây nữa?”
Y suy nghĩ một chút rồi tiến một bước về phía Lữ Không Quân: “Câu hỏi của cậu nghe khá mờ ám đấy, cậu không thấy vậy à?”
“…” Lữ Không Quân lách qua y, đi vào trong.
Người đàn ông ở đằng sau đóng cửa lại, tiếp đó tự rót cho mình một cốc nước, ừng ực uống hết. Rồi y hỏi: “Uống nước không?”
Lữ Không Quân sẽ không uống nước ở nhà y. Anh bước tới, phủi nhẹ mặt ghế sofa, ngồi xuống.
“Cậu là ai, sao có được thứ đó? Bản gốc có ở trong tay cậu không? Còn ai giữ bản sao không? Tại sao cậu không trực tiếp tống tiền bố tôi mà lại tìm tôi? Cậu muốn gì?”
Một loạt câu hỏi của Lữ Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653847/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.