Trong mấy ngày này, cô lên internet, xem tiểu thuyết, xem Shin cậu bé bút chì, ca hát, khiêu vũ, chơi trò chơi, luyện công, ăn quà vặt, làm vườn, cho dù làm cái gì, đến cuối cùng luôn mất tập trung mà nghĩ tới người đàn ông kia ~!
Người nào nghĩ không nghĩ, tại sao hết lần này đến lần khác lại nghĩ đến người đàn ông bịp bợm đó, sao cô lại bất lực như vậy, không có khí phách như vậy, Xá Cơ Hoa nghĩ đến lại không nhịn được căm hận nắm quyền dùng sức đấm lên mặt tường bằng đá thủy tinh không bằng phẳng.
Nhớ tới ngày đó tường này còn do Huyền Vũ Thác Hàn thiết kế cho cô, bởi vì anh hiểu rõ cô thích đồ sáng trong suốt giống như thủy tinh, mà bây giờ tường này giữ chức vụ làm hung khí bị thương tay cô, chỉ thấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn bị mặt tường không bằng phẳng kéo lê từng vết máu, nhìn hơi thấy ghê.
Sau khi phát tiết một lúc, Xá Cơ Hoa mới biết đau, mới mệt mỏi nhanh chóng dừng lại, liếc nhìn tay loang lổ vết máu, cũng không để ý tới nhiều, nín thở chìm vào trong nước, mưu tính để nước dìm đi phiền não của cô và cảm giác khó hiểu này.
Một lúc sau, mới đứng dậy dội sạch bọt trên người, gội đầu, bọc kỹ khăn tắm đi ra phòng tắm, mới vừa bước ra khỏi cửa đã bị người nào đó ngồi trên giường của cô hù sợ.
Hơi sửng sốt, lại không coi ai ra gì đi về phía bàn trang điểm, ngồi xuống, dùng khăn lông khô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859170/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.