Editor: Táo đỏ phố núi
Trong biệt thư xa hoa duy nhất ở trên lưng chừng núi Dương Minh!
“Hu hu... Chị Liễu, giấy, khăn giấy...” Trong đại sảnh, thỉnh thoảng vang lên tiếng khóc thút thít, chỉ thấy bà nội ngồi trên ghế sa lon, khóc sướt mướt, hộp khăn giấy ở trước mặt cũng đã trống trơn, nghe vậy, chị liễu ở sau lưng vội vàng đưa khăn giấy tới.
“Hu hu... Có loại ba không chịu trách nhiệm như vậy sao? Đúng là đứa bé có số khổ... Chị Liễu, chị nói một chút xem, đứa nhỏ này tốt như vậy, tại sao ông trời lại bắt con bé chịu khổ nhiều như vậy chứ...”
“Thật sự là quá đáng thương mà... hu hu.”
Chiếc ti vi LCD siêu mỏng cực lớn ở trong phòng khách đang chiếu (Trung tâm trẻ sơ sinh Thiên Nhai),làn điệu khắc khoải vang vọng ở trong phòng khách, quả thực là đã khiến bà nội rơi nước mắt rất nhiều.
Chị Liễu nhìn bà nội khóc tới mức sưng cả mắt lên, âm thầm thở dài, lại đưa khăn giấy tới, rồi mới mở miệng nói: “Đúng là đứa nhỏ khiến cho người ta phải bận tâm, nhưng mà lão phu nhân, khóc như vậy đối với mắt của bà rất không tốt, hơn nữa, chờ một lát nữa thiếu gia mới trở về, để tôi đi chuẩn bị ít đá vụn để bà thoa lên mắt, ti vi thì sau này lại xem tiếp?”d,0dylq.d.
Cũng không biết có phải là do tuổi tác đã lớn không, năm đó bà là một nữ cường nhân thủ đoạn mạnh mẽ, mấy năm gần đầy, càng ngày càng trở nên đa sầu đa cảm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859143/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.