Editor: Táo đỏ phố núi
“Mẹ nó, ngu ngốc, trời ạ! Mất mặt muốn chết...” Ở trong phòng rửa tay, đứng trước được bồn rửa tay và cái gương lớn, có một bóng dáng nhỏ nhắn, ão não cào tóc, khuôn mặt đỏ ửng lên, nhìn chằm chằm vào bản thân ở trong gương, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Sống trên đời hơn hai mươi ba năm, không ngờ lại gặp phải chuyện mất mặt như vậy? Nhất thời khiến cho cô cảm giác khó vượt qua được.
“Tiểu thư, cô... không sao chứ?” Nhân viên nữ phục vụ đã vào một lúc lâu, tiến thoái lưỡng nan đứng ở bên cạnh khó khăn mở miệng, trong tay còn cầm cái khăn lông, hiển nhiên là vừa đi vào đã đứng đó rồi.
Trong lòng của nhân viên nữ kia bối rối, nhìn cô gái đang đứng trước bồn rửa tay, không biết nên mở miệng như thế nào, thấy cô ấy lúc thì lẩm bẩm, lúc thì bứt tóc bứt tai, lo lắng muốn ngăn lại, nhưng lại bị cô ấy quay lại bảo dừng lại không được tiến lên một bước. Diễng đáng ele quiý don.
Xá Cơ Hoa vốc nước lên rửa mặt, ngẩng đầu nhìn mình trong gương, đầu tóc rồi bời, chân mày nhíu chặt lại giống như sâu róm, lỗ mũi của cô còn bị nhéo cho hơi đỏ ửng lên, nhìn khó coi chết đi được!
Khi cô tỉnh táo lại nhìn thấy bộ dạng này của mình thì hơi sửng sốt một chút, mẹ nó, người như vậy có khác gì bộ dạng của quỷ đâu?
“Tiểu thư...” Bởi vì Huyền Vũ Thác Hàn đã phân phó, nhân viên nữ hơi lo lắng đi lên phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859116/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.