Editor: Táo đỏ phố núi
“Này, anh định mang tôi đi đâu vậy?” Ăn điểm tâm xong, Xá Cơ Hoa liền bị lôi kéo nhét vào trong xe, có chút không kiên nhẫn quát lên với người đàn ông đang ngồi ở ghế tài xế.
Đi qua đèn xanh đèn đỏ ở ngã tư trước mặt, sau đó xe bắt đầu đi về phía khu vực ngoại thành.
“Em sẽ biết nhanh thôi.” Huyền Vũ Thác Hàn liếc nhìn cô, cười cười nói. Chờ xe dừng lại thì một bảo vệ đã nhanh chóng bước tới mở cửa xe giúp bọn họ.
Xuống xe, Xá Cơ Hoa ngẩng đầu lên nhìn năm chữ to đùng ‘Câu lạc bộ đua ngựa’ trên bảng hiệu thì không kiên nhẫn quay đầu nhìn người đàn ông ở sau lưng. Die enda anl eequ uyd onn.
“Này, mới sáng sớm anh kéo tôi đi ra ngoài, là để tới đây? Anh ăn no rửng mỡ rồi hả? Bây giờ tôi như thế này, có thể cưỡi ngựa được sao?”
Mẹ kiếp, mặc dù cô thật sự có chút hứng thú với việc cưỡi ngựa, nhưng mà cô có ngu dốt cũng không thể không biết, bụng này của cô có thể cưỡi được sao?
Ánh mắt quan sát bốn phía, trong lòng không khỏi than thầm: đúng là một chỗ không tồi, mới vừa rồi không để ý nhiều, bây giờ nhìn lại, mới phát hiện ra bốn phía mặc dù trang trí không được xa hoa lắm, nhưng mà cấu trúc bốn phía lại rất tinh xảo và thiết thực, bên ngoài tuy đơn giản nhưng lại lịch sự và tao nhã, bên trong được xây dựng theo kết cấu của người giàu có.
Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859110/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.