Huyền Vũ Thác Hàn nhìn cô cười cười vẻ xấu xa, đáy mắt thoáng lóe lên một sự mờ ám, đi nhanh tới gần cô, "Em công kích xong rồi hả? Hiệp thứ nhất em đã thua, hiệp tiếp theo, đến lượt anh rồi."
Xá Cơ Hoa không khỏi giật mình, đột nhiên toàn thân cô liền âm thầm lùi lại sau. Cái nhìn của anh quả thật rất sâu sắc quá nguy hiểm thật dọa người, cái vẻ tà ma quỷ quái kia của anh làm người ta phải khiếp sợ.
"Anh... Anh sẽ không thừa dịp để đánh phụ nữ chứ?" Ái chà, việc này bây giờ mà còn phải hỏi hay sao? Anh cũng đã sớm “động tay” đối với cô rồi đó thôi.
Sắc mặt của Xá Cơ Hoa ngưng đọng lại, cô lui về phía sau, ba bước còn hai bước, vội vã phòng bị.
"Bình thường tuyệt đối sẽ không, nhưng mà vào thời điểm đặc thù, thì tôi lại không giữ điều cấm kỵ này."
"Anh dám sao? Anh là đàn ông nhé, chẳng phải là anh cần phải có phong độ thân sĩ đấy sao?" Rời xa người đàn ông này, giữ gìn yêu quý tánh mạng của mình.
Cô nỗ lực lui lại về phía sau, thẳng đến lúc lưng va phải cánh cửa, không còn đường lui nữa. Anh dùng hai tay chống vào ván cửa ở hai bên đầu cô, để khoảng cách với cô thật là gần, thật là gần, con ngươi đen lóe lên thứ ánh sáng rực rỡ mà mãnh liệt.
"Phong độ thân sĩ là dành cho thục nữ, mà em, là người phụ nữ của tôi, dùng phong độ thân sĩ ở trên người của em thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859104/chuong-104-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.