Editor: Táo đỏ phố núi
“Hãy gọi Xá Cơ Hoa ra đây cho tôi.” Huyền Vũ Thác Hàn vừa nhìn thấy Hoàng Bộ Tuyết, đôi mắt liền trở nên tối sầm lại.
“A Hoa? Không phải tuần trước anh mới dẫn người tới đưa cô ấy đi rồi sao? Cô ấy sao rồi? Chẳng lẽ anh đã làm gì với cô ấy rồi?” Vẻ mặt Hoàng Bộ Tuyết liền biến sắc, lo lắng, gấp gáp, khẩn trương, tức giận, toàn bộ đều xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp và nhỏ nhắn của cô.
“Mở cửa!” Anh mặc kệ là cô ta giả bộ hay là thật đi nữa, hôm nay không tìm thấy người phụ nữ kia, anh liền phá hủy nơi này.
“Dựa vào cái gì?” Phùng Thiên Bảo cũng bước lên phía trước, cách một cánh cửa sắt, chỉ thấy hai khuôn mặt đều bừng bừng lửa giận.
Dựa vào cái gì à? Hừ, dựa vào việc người phụ nữ ngốc nghếch đó là phụ nữ của anh.
Nhưng mà, trong nháy mắt, trong đầu của anh mơ hồ có một cảm giác quen quen, ánh mắt thâm thúy của Huyền Vũ Thác Hàn nhìn thẳng vào Phùng Thiên Bảo, gương mặt tuấn tú đột nhiên trở nên trầm tĩnh, khiến cho người ta khó có thể suy đoán được.
Hoàng Bộ Tuyết cũng coi như đã từng quen biết với anh, sợ cứ tiếp tục như vậy, sẽ tạo thành một cục diện khó có thể thu xếp được, cho nên duỗi tay ra, cả người giống như không xương mềm nhũn dựa vào người của Phùng Thiên Bảo, Diễng đáng ele quiý don. “Khuya lắm rồi, có chuyện gì thì ngày mai lại nói tiếp..., tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859084/chuong-96-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.