Editor: Puck
“Ông chủ, thật sự phải cám ơn anh, may mà có anh ở đây, nếu không tôi nhất định sẽ bị đè chết, ha ha...” Vừa đỡ người nào đó đến trên giường, Xá Cơ Hoa vội vàng cười hì hì nói cám ơn với Minh Hạo Thiên, người ta đây là kim chủ lớn, lại còn khiến cho người ta làm cu li, cũng không biết có thể để lại ấn tượng xấu cho anh ấy không.
“Khụ khụ! Cô em à, tôi không thoải mái...” Không đợi Minh Hạo Thiên mở miệng, Huyền Vũ Thác Hàn mới vừa vặn nằm xuống đã mở miệng cắt đứt.
Cười với người đàn ông khác làm gì? Cái người đáng chết này, cũng còn chưa từng thấy cô cười với anh.
“Xá Cơ Hoa...”
Khuôn mặt tươi cười cứng đờ, độc ác quay đầu lại: “Câm miệng, có lời cứ nói có rắm cứ thả.” Ghét nhất người khác gọi họ tên đầy đủ của cô, đặc biệt khi kim chủ lớn của cô vẫn còn ở đây.
Sắc mặt Huyền Vũ Thác Hàn thối thối, dưới mắt của người phụ nữ nào đó, kéo kéo quần áo: “Quần áo dính lên vết thương không thoải mái, em thay quần áo giúp tôi!”
“Cái gì?” Khiển trách...
Cô không nghe lầm chứ? “Anh kêu tôi giúp anh thay quần áo? Đầu anh bị chập mạch rồi hả?”
“Đầu tôi choáng cả người không có sức.” Ý là cô không giúp anh thay, ai giúp anh thay?
“Anh... Chính anh không có sức đổi thì tự nghĩ cách đổi đi.” Không tức, không thể tức, tránh cho bản thân bị chọc giận, hơn nữa trước mặt ông chủ, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859073/chuong-93-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.