Chu Hữu Mai hoài nghi nhìn cậu ta, nhìn đến lúc thấy trên mặt anh ta bắt đầu đổ mồ hôi từng giọt thì bà mới thả lỏng và nói: "Vậy lúc nào thì mới là thời cơ thuận lợi?"
Có hy vọng rồi, Long Húc Hàng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vội trả lời: "Việc này chúng ta phải theo dõi lão đại mới biết." Chỉ cần hiện giờ, chuyện này lão đại không biết thì những chuyện sau đó chính anh tự diễn thuyết là được.
"Phải vậy không? Chờ đến lúc tiểu tử thúi kia chủ động mở lòng mình thì bà chỉ sợ cháu dâu bị người khác cướp mất rồi. Nếu vậy bây giờ chúng ta mau chóng chủ động bắt cô ấy về nhà từ từ bồi dưỡng tình cảm, dù sao hai người cũng đã từng có khoảng thời gian kịch liệt như vậy rồi." Nói xong, bà nội mạnh mẽ đứng dậy, vẻ mặt không có chút thương lượng.
"Không đâu, tuyệt đối sẽ không như vậy, lão đại chắc, chắn sẽ suy nghĩ kỹ về việc đứa bé được sinh ra, như vậy được không bà nội?" Anh vội thề thốt bảo đảm nói.
"Thật không?"
"Thật, tuyệt đối là thật."
Lúc này, gương mặt Chu Hữu Mai mới vừa rồi còn là không thể thương lượng mà giờ bà quay trở về chỗ ngồi, cầm lại dao nĩa hài lòng gật đầu nói: "Đây chính là lời cháu nói, vậy bà sẽ chờ đến khi cháu có thể khiến thiếu gia rước người về nhà. Được rồi, ăn cơm đi, món ăn đều đã nguội."
Tôm tép?
Long Húc Hàng nhìn gương mặt vô cùng tao nhã của bà nội mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859052/chuong-90-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.