Editor: heisall
Anh ta thật sự tốt như vậy ư? Vậy thì vừa nãy anh ta phát điên cái gì chứ?
Đúng là quái nhân! Tại sao tên bệnh thần kinh này nhất định phải kéo mình tới nơi này chứ? Xá Cơ Hoa nghi ngờ đi theo anh vào sân bóng, lập tức bị lượng người trước mắt hù dọa đến giật mình, oa oa oa —— thật là nhiều người!
Hai năm qua, cầu thủ bóng chày Vương Kiến ở nước Mĩ đặc biệt nhận được nhiều khen thưởng, trở thành ánh sáng của Đài Loan, không biết có phải vì yếu tố này hay không, mà môn đánh bóng chày càng lúc càng giống như môn thể thao toàn dân, sân luyện bóng này sáng ngời rộng rãi gần như đầy ngập khách, người nào cũng hưng phấn bừng bừng giơ gậy lên cao, không ngừng vung đánh.
Huyền Vũ Thác Hàn hứng thú dồi dào nhìn cô: “Có biết chơi cái này không?”
Trò chơi của người có tiền này, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy!
“Không biết.” Xá Cơ Hoa tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, phát hiện sân luyện bóng to như vậy lại được chia thành từng khu cá nhân riêng biệt, cũng chia ra từng khu đánh trái phải cho người thuận tay trái cũng có thể vung gậy.
Máy bắn bóng lại chia ra nhiều vận tốc khác nhau: 80km, 90km, 110km, 120km, 130km, 140km..., có thể dựa theo khả năng của mình mà chọn lựa khu luyện tập thích hợp.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ tà mị của Huyền Vũ Thác Hàn nhuốm không ít ánh mặt trời, cởi mở nói: “Trước tiên tôi sẽ giải thích cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859032/chuong-87-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.