Vừa nghe thấy âm thanh đó, Xá Cơ Hoa liền quay đầu lại nhìn, tiếp đó là Hạ Tình Vũ đang ở bên cạnh cô cũng vừa vặn quay đầu nhìn sang vẻ tò mò!
"A ưm... A a a a..." Không nhìn sang đó thì còn khá tốt, hai người quay sang đó để nhìn thì vừa vặn lúc này thứ âm thanh rên rỉ kia lại vang lên càng ngày càng to hơn, càng ngày càng thêm kịch liệt.
Hả? Được đấy! Bây giờ tiếp đến sẽ là tình huống gì đây nhỉ?
Té ra, ở trong một tối u ám ở ngay bên cạnh sát vách với chỗ các cô đang ngồi, có ai đó đang truy hoan. Chỉ thấy phía trong góc tối u ám bên kia, một cái mông trắng bóng đang lắc lư lay động, theo đó âm thanh rên rỉ kia càng lúc càng lớn, mà sự lắc lư kia càng thêm mãnh liệt hơn.
Giống như hành động như vậy là làm để cho các cô nhìn vậy!
"Chậc chậc! Thật sự là không có một chút mỹ cảm nào hết, cái mông thì lúc ẩn lúc hiện mà người phụ nữ kia nằm đó dường như là một thi thể vậy, không có một chút sức lực nào." Xá Cơ Hoa nhìn cái mông kia, buông ra lời bình luận nghe đầy sự khinh bỉ.
Có lẽ là do hay ở cùng một chỗ xem video rồi thảo luận thành thói quen, Hạ Tình Vũ cũng gia nhập bình luận theo: "Không chỉ có thế thôi đâu, không biết cậu có phát hiện ra không, âm thanh rên rỉ của người phụ nữ đang làm cái đệm thịt kia quá giả tạo, vừa nghe cũng đã biết ngay loại này vẫn thường xuyên được lưu chuyển ở dưới thân đàn ông rồi. ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n Chẳng những không có một chút mỹ cảm, mà ngay đến một chút cảm xúc cũng không hề có."
"Không chỉ có như thế, cậu có phát hiện hay không, cái mông kia, ngoại trừ cứ ra ra vào vào, thì cũng vẫn chỉ có tiến tiến lùi lùi mà thôi, hoàn toàn không có một chút tiết tấu nào mang tính chất đột phá của cảm xúc hết!"
Khụ khụ! Nói gì thì nói, cái này cũng tựa như sự vận động của chiếc pít-tông mà thôi, chẳng phải chỉ có ra ra vào vào thì còn có thể như thế nào nữa chứ? Vã mồ hôi...
"Còn nữa còn nữa, này cậu nhìn một chút mà xem, trình độ lắc lư của cái mông kia kìa, bộ dạng nhìn cũng giống như đã phải cực kỳ hết sức cố gắng... Trước khi làm việc cũng nên uống Vĩ ca (Viagra) nhiều một chút chứ, đừng để cho hiện tại trở nên tiến thoái lưỡng nan như thế kia, thật khó coi biết bao."
"Có lý có lý, cần phải nhớ kỹ điều này, lần sau khi viết tiểu thuyết, tuyệt đối không thể để phạm phải sai lầm ngu xuẩn như vậy."
"Còn..."
Âm thanh rên rỉ ưm a vừa rồi cũng không biết đã ngừng lại từ khi nào, lúc này ở đằng kia chỉ thấy người đàn ông đang nằm ở trên người của người phụ nữ kia, tiếp đó, phía sau lưng truyền đến tiếng “thảo luận” ở bên trong, vẫn chưa giải quyết được “vấn đề cho ra”, nên cứ “mai danh ẩn tích” mãi như vậy ở chỗ đó.
Sát khí, từ đâu bắt đầu nổi lên ầm ầm! Vài bóng dáng khỏe mạnh đang định từng bước, từng bước một tiến tới gần, nhưng mà hai mỗ nữ đang thảo luận đến kịch liệt kia lại phảng phất như không nhìn thấy những người đó, vẫn còn đang mải “tớ một câu, cậu một câu”, cùng nhau thảo luận nào là chỗ kia phương vị không đúng, nơi này lực đạo chưa đủ...
Sáng ngời...
“ Rầm...” lẫn trong âm thanh đang hỗn loạn kia, ngay lập tức vang lên một tiếng động thật lớn.
Chỉ thấy cái bàn vừa mới rồi còn tốt đẹp là thế, đột nhiên bị một cước đá mạnh một cái, làm cho bay văng ra ngoài xa đến vài bước. Mặt bàn thủy tinh bị đổ lật nhào, lập tức bị vỡ vụn thành các mảnh nhỏ che kín trên mặt đất, mà tiếng động lớn đó cũng đã thu hút sự chú ý từ bốn phía tới nơi này không ít.
Nhưng mà cái góc này còn tốt hơn gấp bội lần so với cái xó xỉnh mờ tối kia. Cho dù có đồ gì đó không nên nhìn thấy cũng còn tốt hơn chán vạn lần cái nơi không nên nhìn vào kia, bằng không sẽ có lỗi vì đã khiến cho người ta bị đau mắt hột!
Chỉ thấy cái người đàn ông thoạt nhìn có vẻ béo tốt kia, lúc nãy vừa mới ra sức đóng vai nam chính kia, lại không sợ có người xem, cứ để nguyên cả bộ dạng quang quẻ bên dưới thân thể cùng với chiếc áo đã cởi bỏ mấy chiếc cúc bên trên kia, vẻ mặt hung ác đi thẳng tới gần hai vị mỗ nữ kia.
Xá Cơ Hoa cùng Hạ Tình Vũ liền rất nhanh chóng tránh sang một bên, hai người đều ăn ý với nhau một cách phi thường, đưa hai tay lên che lấy mắt, quát to:"Hóa ra cũng có người lớn lên lại ác tâm như vậy!"
"Chết chết, đau mắt hột mất rồi."
"Hai người các cô là ai vậy hả? Cũng dám ra đây mà diễu võ giương oai ở trên trên địa bàn của Mập này sao, hả?" Miệng thì thối, giọng nói thì thô lỗ, hắn đã làm cho những người đang đứng ở một bên để xem náo nhiệt liền co rụt lại. Quả thực, tên mập phì nộn kia hiện tại đã làm náo loạn cả nơi này, thật không chút hổ thẹn với danh tiếng lưu manh của mình.
"Cái gì mà giương oai? Chẳng qua chúng tôi chỉ ở đây để thảo luận những vấn đề của chi nhánh, anh..." Còn chưa nói hết câu, lúc này khóe mắt của Xá Cơ Hoa do không cẩn thận cho nên mới vừa vặn nhìn vào đúng cái nơi còn đang bị dính đầy cái chất nhầy nhầy kia. Không biết vì cái gì, cái thứ quen thuộc này lại khiến cho cô cảm thấy dạ dày trong bụng bắt đầu trở mình quay cuồng, quấy đảo lộn xộn hết cả lên.
"Nôn..."
Ngay lập tức cô cũng vừa vặn nôn mửa ra ngay ở bên cạnh chân của người đàn ông nửa người phía dưới đã cởi bỏ, vừa mới làm trò “con heo” ở trong góc tối kia.
"Nôn..." Vấn đề là tại sao thời gian gần đây cô hay bị xảy ra cái chuyện nôn ọe như vậy thế nhỉ?
"A..."
"Thứ gì đó?.... Mày đúng là một con đàn bà đê tiện bẩn thỉu, tụi bay đâu, hãy mau trói con đàn bà kia lại cho tao, tao muốn làm cho mấy con đàn bà đó sống không bằng chết."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]