Huyền Vũ Thác Hàn ngồi ở ghế sau nhìn tài liệu, đột nhiên loáng thoáng nghe thấy tiếng gào giận dữ, tự nhiên nâng cặp mắt đen thui thâm thúy quét mắt nhìn vào kính chiếu hậu, thấy bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn không biết đang khoa chân múa tay những gì bên cạnh bể bơi.
Chỉ có điều, không đợi anh nhìn rõ ràng, xe đã từ khúc quanh đi thẳng vào trong sân biệt thự, dừng trước sân biệt thự, xe vừa dừng lại, tài xế vội vàng xuống xe mở cửa xe cho anh.
Quản gia chờ ở cửa ra vào, cũng thản nhiên tiến lên đón, giọng nói uy nghiêm nói với người làm phía sau: “Nhanh đi gọi thím Lưu chuẩn bị xong cơm trưa, thiếu gia trở lại.”
Nam giúp việc trẻ tuổi cũng nhanh trí, sau khi gật đầu đáp vâng, rồi bước nhanh chạy về phía đường nhỏ.
“Thiếu gia trở lại, hôm nay vui vẻ chứ? Cơm trưa đã chuẩn bị xong.” Bác Phúc tiến lên cười nhạt hỏi thăm, nhìn trong ánh mắt ông mang theo cưng chiều, một người giúp việc ba mươi mấy tuổi đi theo die~nda4nle^qu21ydo^n sau lưng ông, khi Huyền Vũ Thác Hàn vừa xuống xe vội vàng nhận lấy cặp tài liệu trong tay anh, hơi khom lưng lặng yên không lên tiếng.
Huyền Vũ Thác Hàn như tập mãi thành thói quen, nét mặt tuấn mỹ lộ ra ý cười, vừa đi vào nhà vừa đùa giỡn, “Mỗi ngày đều lặp lại chuyện không thú vị, cũng sắp nhàm chán muốn chết, đâu còn vui vẻ mà nói chứ, còn không thú vị bằng bác Phúc ở nhà đó.”
Bước vào sảnh chính xa hoa, lúc này anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2858904/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.