Đường Kiền lên lớp từ sớm.
Sư phó vừa đi du lịch về, bái kiến mọi người trong chùa. Đường Kiền chờ ở bên cạnh, quỳ hơn hai giờ, màn bái kiến cũng kết thúc.
"Tiểu Thập Thất*, ngủ không ngon hả?" Sư phó gọi nhũ danh của Đường Kiền.
*Raw: 小十七: nhóc 17
Đường Kiền ngại ngùng vò đầu bứt tóc, biểu tình uể oải: "Con ngủ sớm lắm, có lẽ bị bóng đè!"
Sư phó ngồi ngay ngắn chỉnh tề, nhìn cậu: "Hẳn là không còn ai đến, con đóng cửa lại đi."
Đường Kiền ngoan ngoãn đi đóng cửa.
Sư phó: "Con lại đây."
Đường Kiền ngoan ngoãn đi đến.
Đạo sĩ cao thâm trầm ổn liền nở một nụ cười tươi rói, xoa đầu Đường Kiền, bàn tay nhăn nheo lấy một gói chocolate ra: "Tiểu Thập Thất, có nhớ sư phó không?"
Đường Kiền nhận gói chococlate, cảm thấy giật mình trước tốc độ lật mặt của sư phó.
Cậu đã sớm quen với việc sư phó có hai gương mặt. Một mặt ngay thẳng thận trọng, mặt khác là một cụ già vui vẻ lạc quan.
"Để vi sư bói cho con một quẻ. Ừm. Con có vận đào hoa!"
"Với quỷ ạ?" Đường Kiền kinh ngạc: "Con từ chối, quá đáng sợ!"
Sư phó nói giỡn với cậu: "Lỡ như là một quỷ nữ nhan sắc khuynh quốc khuynh thành thì sao?"
"Cũng từ chối!" Đường Kiền nổi da gà cả người.
Sư phó cảm thấy không thực sự có bóng đè, đây là thánh địa của Đạo giáo, yêu ma quỷ quái không thể vào, trừ khi đạo hạnh thâm sâu, ít nhất cũng phải cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556417/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.