Edit: jena
Hứa Diệu và Đới Hiển Hoài đứng canh ở trước cầu thang.
Muốn Túc Văn sa lưới thì cần phải chuẩn bị hoàn hảo, bọn họ nghe theo kế sách của Sở Nhuế, thiết lập nhiều pháp trận trong biệt thự, các pháp trận liên kết với nhau, Túc Văn xuất hiện sẽ tìm cách phá chúng đi.
Trên thực tế, pháp trận ngoài sáng, thức thần trong tối.
Bọn họ giấu bùa chú gọi thức thần trong cỏ cây, chỉ cần Túc Văn phá hủy pháp trận, thức thần sẽ kiểm tra hành tung của lão.
Vừa nãy, bọn họ đã thấy Túc Văn vào trong phòng của Sở Nhuế, nhưng trong phòng của Sở Nhuế lại không phát ra âm thanh gì.
Không thể chần chờ, hai người cầm pháp khí, cẩn thận đẩy cửa phòng Sở Nhuế.
Trong phòng trống không, tấm rèm cửa mở rộng bên ô cửa sổ.
"Không ổn!"
...
Khi Sở Nhuế mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, đầu óc buốt đau.
Trước mắt tối tăm, có vẻ đây là một sơn động to lớn, cách đó không xa là ánh đèn mỏng manh.
Trong nửa khắc, Sở Nhuế đã đoán được đây là nơi nào.
Có lẽ là ở phía sau nhà họ Thương, ngọn núi duy nhất ở thành phố S, trong núi Khánh Duyên.
Khi anh đến nhà họ Thương lần đầu tiên đã theo Túc Văn đi bằng con đường mòn đến núi Khánh Duyên, con đường ấy vô cùng rét lạnh, bây giờ ngẫm lại, Túc Văn đã sớm xây dựng cho mình một khu vực riêng biệt, những thứ đen tối mờ ám mà lão làm có lẽ đều được thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556367/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.