Edit: jena
Những lá bùa được phát động, ánh sáng vàng bao phủ cửa phòng 203.
"Rầm", một tiếng vang lớn vang lên, pháp trận bao vây quái vật đánh tan nó, tro bụi mịt mù.
Tiếng động gây chú ý đến những người dưới lầu, cùng với tiếng la ó là tiếng bước chân hỗn loạn.
"Bọn họ đang lên đây!" Sở Nhuế nói.
Thương Trọng Lệ cắn chặt răng, vung tay tiếp tục phòng bùa tấn công, thu hút sự chú ý của quái vật về phía mình, dẫn dắt nó rời đi.
Quái vật ở thế giới hiện thực thường không chủ động tấn công con người, chúng thường ẩn nấp hành tung, tránh bị người tu đạo bắt giết. Chúng thèm khát dục vọng tăm tối của con người, đồng thời cũng sợ hãi nhân khí của con người.
Nhưng hiển nhiên, quái vật trước mắt lại không có ý định trốn tránh, thậm chí nó còn không ngừng nuốt nước bọt, tiếng nước dính nhớp vang vọng khắp hành lang, máu tươi dâng trào trong đáy mắt. Bị bùa của Thương Trọng Lệ đánh trúng, nó cũng không đuổi theo cậu mà lại xoay cổ như duỗi người giãn cơ, hai chân hạ thấp ngồi xổm xuống, sau đó dùng một sức bật kinh người nhảy vọt đến cầu thang.
"Không ổn, mục tiêu của nó là người sống!" Sở Nhuế la lên.
"Chết tiệt!" Thương Trọng Lệ đành buông Sở Nhuế ra, dán bùa bảo mệnh cho anh: "Anh nhớ ở yên đây!" Sau đó đuổi theo quái vật.
Sở Nhuế ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, anh lấy điện thoại ra gọi điện cho Hứa Diệu và Đới Hiểu Hoài.
Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556343/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.