Edit: jena
Sở Nhuế không ngờ Thương Trọng Lệ lại dẫn anh đến khu trò chơi.
Âm thanh trò chơi ầm ĩ bên tai, Sở Nhuế nhìn như nhà quê lên tỉnh. Vì đây là lần đầu tiên anh đến đây.
Xung quanh quá ồn ào, Thương Trọng Lệ phải cúi đầu nói bên tai anh, hơi thở ấm áp kề cận khiến anh co rụt người lại.
"Em đi mua xu nhé!"
Sở Nhuế túm lấy áo Thương Trọng Lệ theo bản năng: "Anh đi với em!"
Thương Trọng Lệ nhướng mày, đáp: "OK!"
Sở Nhuế không có kiến thức gì về khu trò chơi, anh thường thấy nó ở trên TV, nhưng anh cũng không xem TV nhiều lắm.
"Đây là cái gì?" Sở Nhuế chỉ vào hai người đang nhảy."
"Máy nhảy, anh có muốn thử không?" Thương Trọng Lệ nhìn anh, bật cười.
Sở Nhuế ngại ngùng thu tay, lắc đầu.
Quá thu hút, xung quanh còn có người vây lại xem, thực sự cần dũng khí lớn lắm.
Hai người nắm tay nhau, cũng không sợ ánh nhìn của người khác, họ đi quanh khu trò chơi một vòng, sau đó dừng chân trước khu ném bóng rổ.
"Thử nhé?" Thương Trọng Lệ hỏi xong liền đặt một quả bóng vào tay Sở Nhuế.
Sở Nhuế nhìn quả bóng trên tay, lại nhìn Thương Trọng Lệ vừa ném bóng, khuỷu tay co lên, quả bóng di chuyển thành một đường cong tuyệt đẹp.
"Trúng rồi!" Sở Nhuế vui mừng nói.
Máy ném bóng bắt đầu đếm ngược, Thương Trọng Lệ không dừng lại, tiếp tục ném từng quả, đến quả bóng cuối cùng rơi vào rổ, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556326/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.