Edit: jena
Mưa càng lúc càng lớn, khi xe chạy đến khu nhà của Hứa Diệu, những giọt nước nặng hạt rơi "lộp bộp" không ngừng, vang vọng khắp nơi. Sở Nhuế nhìn ra ngoài, xung quanh là sương mù thăm thẳm mịt mù, vô cùng vô tận.
Bóng tối bao trùm vạn vật, không có một tia sáng.
"Không bắt máy!"
Điện thoại nhận được tin nhắn của Hứa Diệu 10 phút trước, đến bây giờ vẫn không có thêm tin tức gì.
"Anh ấy ở đây?" Thương Trọng Lệ hỏi.
Sở Nhuế khẽ cau mày, anh nhìn quanh quất, không tìm thấy sinh vật nào ở bên ngoài.
"Vào trong trước đã."
Hai người dừng xe trước một tòa chung cư, cả người ướt dầm dề bước vào trong.
Đèn trong tòa nhà không có cảm ứng, hành lang tối om om, duỗi ngón tay cũng không thấy.
"Thang máy dừng hoạt động rồi." Thương Trọng Lệ đi đến trước cửa thang máy kiểm tra.: "Có lẽ là mạch điện có vấn đề, ở đây có bao nhiêu tầng?"
Sở Nhuế lắc đầu, sau đó không nhìn rõ được hành động của Thương Trọng Lệ trong bóng đêm, anh muốn nói gì đó lại nghe thấy cậu nôn nóng bảo: "Không hiện gì, không đi lên được."
Sở Nhuế hơi sửng sốt.
Không dùng được thang máy, hai người chỉ có thể đi thang bộ.
"Tối quá, anh cẩn thận một chút." Thương Trọng Lệ không yên tâm mà dặn dò, ánh mắt luôn dừng trên mu bàn tay của Sở Nhuế.
Thương Trọng Lệ suy tính trong lòng, trong tình cảnh nguy hiểm rình rập như thế này, anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556289/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.