Edit: jena
Sở Nhuế tăng tốc độ, trạng thái đầy hoảng loạn.
Trong đầu liên tục lặp lại những cái tên trên màn hình máy tính, Sở Nhuế cảm thấy tầm mắt của mình ngày một mơ hồ hơn.
Đúng lúc này, điện thoại của anh reng lên.
Hầu kết giật giật, Sở Nhuế bắt máy: "Alo."
"Bé Sở, hôm nay cậu có tới nhà tôi không, mẹ tôi hỏi cậu đang ở đâu nè."
Là giọng của Hoa Lạc Thâm.
Trái tim thấp thỏm của Sở Nhuế được trấn tĩnh lại, anh và Hoa Lạc Thâm là thanh mai trúc mã, cha mẹ hai bên cũng quen biết nhau, vì vậy cũng thường xuyên qua nhà nhau chơi.
"Tôi... Tôi còn ở bệnh viện, bây giờ qua ngay đây."
"Để tôi đến đón cậu nhé?"
"Không cần đâu..." Sở Nhuế đi về phía trước, ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc xen lẫn với mùi thuốc sát trùng, đang nói thì im bặt: "Cậu chờ chút." Nói xong, anh cúp máy.
Một mình anh đứng trên hành lang dài miên man, tĩnh lặng nhìn về phía điểm cuối cùng.
Ngoài mùi máu, còn có một mùi khác trước nay anh chưa từng ngửi thấy.
Giống như mùi bùn đất ẩm còn mới, cũng giống như mùi bã nhờn, mùi chua chua khó tả.
Sở Nhuế nhíu mày, ma xui quỷ khiến mà đi về phía đó.
Băng qua hành lang, qua cả dãy phòng khám và khu phòng bệnh, anh thấy có nhiều người đang tập trung ở đây.
Sở Nhuế từ tầng hai nhìn xuống dưới, dưới chân cầu thang cũng có nhiều cảnh sát, anh đi qua hỏi: "Đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556257/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.