Edit: jena
Mùi máu tươi xuất phát từ cửa phòng mỹ thuật.
Sở Nhuế nghe thấy tiếng nhai nuốt ở bên trong kích thích lỗ tai anh.
Có quái vật bên trong, anh chắc chắn.
"Một quái vật."
Anh nhìn Thương Trọng Lệ, không biết có nên đi vào hay không. Đúng lúc này, phía sau có một sức mạnh đẩy hai người họ ra.
Không có tiếng bước chân hay âm thanh nào, Sở Nhuế cả kinh trong lòng.
Người đến là La Lịch, trên mặt đầy bất an, lướt nhanh qua hai người họ, đẩy thẳng cửa phòng mỹ thuật.
Bên trong, hành thi đang đưa lưng về phía họ, phần xương cột sống vặn vẹo cong lại trên bàn học, hai tay nó không ngừng moi móc, máu bắn khắp nơi, nó kéo một phần ruột dài, tham lam hưởng thụ bữa ăn ngon lành.
Trên bàn học, một cái đầu ngửa ra, gương mặt không còn huyết sắc, làn da trắng đầy máu đỏ, giống như một cánh hoa hồng rơi xuống tuyết.
Sở Nhuế kinh ngạc mở to mắt, đồng tử kịch liệt co rút lại: "Đường..."
Anh không thể nói nổi chữ cuối cùng, nếu thị lực của anh bình thường, anh cũng sẽ không nhìn thấy sự sợ hãi cực độ trong ánh mắt của Đường Kiền.
Sở Nhuế bỗng cảm thấy tức ngực khó thở, anh lùi về sau hai bước, cho đến khi va vào một bộ ngực vững vàng, đôi mắt của anh đã được che kín.
Thương Trọng Lệ ôm anh từ phía sau: "Đừng nhìn, đừng nhìn..."
Ba người vừa xuất hiện đã kinh động đến quái vật, nó hung tợn quay đầu, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556231/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.