Edit: jena
Mọi người không hẹn mà cùng nghĩ đến đó là âm thanh của quái vật va đập vào cửa sổ lớp học, hơn nữa phán đoán từ tiếng động này có thể thấy ở đây có ít nhất mười con quái vật.
Sắc mặt của Thương Trọng Lệ không tốt lắm, cậu có chút kiêng kỵ với sức mạnh chặn trước cửa của phòng thí nghiệm, nếu không phải vì sức mạnh đó thì cậu cũng không chần chờ trước mười con quái vật.
Tiếng động dồn dập hơn, Đường Kiền sốt ruột hỏi: "Chúng ta nhanh tìm được đường đi xuống đi!"
"Hay chúng ta trốn ở đây được không, đừng đi đâu hết... tôi sợ!"
Âm thanh ồn ào bên tai không ngừng, Sở Nhuế cố gắng bình tĩnh để phân tích.
Thương Trọng Lệ thấy Sở Nhuế ngưng thần tĩnh khí, cụp mắt quát Trần Phương Dĩnh: "Câm mồm!"
Cô gái dường như bị ức hiếp, trề môi trốn ra phía sau Đường Kiền.
"Thương Trọng Lệ, đừng hung dữ như thế chứ, người ta là con gái đó!" Đường Kiền bị kẹp ở giữa trở nên lúng túng, đành phải vì Trần Phương Dĩnh nói hai câu, Thương Trọng Lệ lại không quan tâm.
Sở Nhuế nhanh chóng sắp xếp lại các sự kiện, hình ảnh không ngừng quay cuồng trong tâm trí.
Khi anh tìm khẩu trang có nhìn thấy một công tắc có số 86 ở kệ bên cạnh, công tắc số 86 có chốt mở hình vuông, cạnh dài 8.6cm, nằm chính xác theo phương thẳng đứng của đường gạch lát nền trên mặt đất, phía trên công tắc có hộp phân phối, chiều rộng của hộp phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556220/chuong-107.html