Edit: jena
Sở Nhuế bị đẩy ngã xuống đất một cách thô bạo, lưng đập xuống đất, va vào chỏm đá, sau lưng đau rát.
Anh nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, ngẩng đầu lên, trước mặt là hai nam sinh viên, bộ dạng cà lơ phất phơ, áo sơ mi bung cúc, quần áo xốc xếch lộn xộn.
"Chó Ngô, mày có tiền hay không?"
Tống tiền trong trường học?
"Không có." Sở Nhuế ngồi trên mặt đất, phối hợp diễn theo, đảo mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, anh bị kéo ra phía sau vườn hoa, cây cối um tùm, nhìn ra ngoài có thể thấy vài sinh viên khác đang đi trên sân trường.
Nhìn khoảng cách này, dù muốn chạy ra ngoài cũng cần đến mười đến hai mươi bước.
Nếu ở thế giới thực, anh sẽ thử chạy ra ngoài cầu cứu, nhưng bây giờ...
Ánh mắt Sở Nhuế không khỏi ảm đạm đi, dù anh có chạy ra ngoài, liệu những con gối rỗ kia có giúp anh không?
Không. Anh chắc chắn.
"Không có?" Giọng điệu đè nén chứa đựng sự ghét bỏ.
"Mày đừng có mà giỡn với bọn tao, mày không đưa thì tụi tao tự tìm!"
Cả hai như hung thần ác sát lao đến, ánh mắt trống rỗng chỉ biết hành động theo kịch bản, khi tới gần khiến Sở Nhuế cảm thấy rõ ràng cảm giác áp bức nặng nề.
"Thật sự là không có!" Anh hét to, bây giờ dùng ví điện tử cả, ai mà còn dùng tiền mặt chứ!
Sở Nhuế thò tay ra sau lưng mò mẫm, tìm thấy một cục đá thì chuẩn bị dùng nó ném về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556209/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.