Edit: jena
Nói xong thì cũng đã muộn, bốn con quái vật cùng lúc nhào đến.
Cam Hiểu Hiểu tê liệt ngã uỵch xuống đất, hét chói tai, trong ngực vẫn còn ôm chặt cái túi nhỏ.
Thương Trọng Lệ và Triệu Tử xông lên trước bảo vệ mọi người ở phía sau. Triệu Tử rút lưỡi lê từ trong giày ra, tay chân nhanh nhẹn tiến lên nghênh chiến, nhìn dáng vẻ đúng là đã được huấn luyện từ trước, hoàn toàn không lộ vẻ sợ sệt hoảng loạn.
Sở Nhuế đứng ở phía sau Hoa Lạc Thâm, siết chặt cánh tay bạn mình, dính sát vào người cậu, không dám lộn xộn, mắt cũng không dám mở để nhìn xung quanh, chỉ nghe thấy tiếng khóc la của Cam Hiểu Hiểu và tiếng đánh nhau.
Cho đến khi tiếng "ào ào" như tối hôm qua vang lên, Sở Nhuế mới dám mở mắt nhìn thử, bốn con quái vật đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Triệu Tử thở hồng hộc: "Quái vật hai sao rưỡi đúng là khó ăn. May mà cậu ở đây. Cậu giấu kỹ thật đấy, vậy mà cũng là người trong ngành à?"
Thương Trọng Lệ nhún nhún vai, không tỏ ý kiến.
Cam Hiểu Hiểu nằm liệt trên mặt đất nhìn thấy quái vật đã bị tiêu diệt sạch sẽ, phản ứng đầu tiên là đứng bật dậy, chạy về phía cửa nhà, nhìn vào cảnh tượng ở bên trong xong thì nôn ngay tại chỗ.
Vài người chạy theo, họ nhìn thấy một người bị tàn nhẫn xé nát, hai cái chân bị đứt lìa, bên trên đầy vết gặm nham nhở, phần thân trên giống như của Du Lị và Trình Bằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556019/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.