Sửu tiểu xà lần đầu thấy được nơi phồn hoa, đứng ở đầu phố Giang Nam Thủy thành ngây ngốc rất lâu.
Vì khi sửu tiểu xà đi ra chỉ mặc một kiện y phục thô ráp mà xà tộc tự làm (xà tộc rất nghèo),dùng dây gai quấn quanh thắt lưng coi như là dây lưng, cho nên hình tượng hắn đứng ở đầu phố đó rất giống như muốn ăn xin.
Rất nhiều người tới lui đều nhao nhao lắc đầu. Thanh niên tuấn mỹ như thế, lại là tên ngốc ăn xin… thế là tiền đồng trước mặt sửu tiểu xà dần dần nhiều lên.
Như vậy Lãnh Thanh Thanh đi đâu rồi?
Qua chừng một khắc, Lãnh Thanh Thanh cao hứng múa may ngân phiếu từ trong tiệm cầm đồ chạy ra__ Dựa vào một chút hiểu biết của y đối với nhân thế trước kia, biết có thể dùng bảo vật yêu tộc đến tiệm cầm đồ đổi lấy thứ gọi là ‘tiền’, có tiền rồi, trong nhân gian cái gì cũng có thể mua được!
Thế là y cầm mười hạt dạ minh châu trộm từ long cung ra, đổi lấy năm mươi lượng bạc ngân, còn cao hứng tới muốn chết, không hề biết rằng mình đã bị ‘chém’ dữ dội.
“Nhi tử Chúng ta có tiền rồi ” Lãnh Thanh Thanh nhào vào lòng Lãnh Tịnh, hưng phấn nói.
Trong mắt người khác, đây là một màn huynh đệ khất cái cô khổ khiến người đồng tình ở bên nhau khiến người chua xót.
“Cha, ta muốn ăn cái đó!” Lãnh Tịnh chỉ vào bánh bao thịt trong tay người đi đường.
“Ngoan, cha mua cho con nha ” Lãnh Thanh Thanh sờ đầu Lãnh Tịnh, ỷ vào kinh nghiệm nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-tieu-xa/68709/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.