Dưới bầu trời mây đen âm u, con hẻm khiến người nghẹt thở.
Lãnh Tịnh và Lãnh Thanh Thanh vô kế khả thi. Bọn họ một thân bùn đất đứng trong vườn rau nhỏ, Lãnh Tịnh mặc kệ Lãnh Thanh Thanh kỳ kèo kiên quyết ra ngoài. Lãnh Thanh Thanh mắt long lanh nhìn Lãnh Tịnh từ hàng rào sắt cao cao trèo ra, đứng thẳng tại mặt đất trải đá cách hàng rào không xa, mà trong tay hắn chỉ cầm một thanh chủy thủ sáng choang, thanh chủy thủ này là khi mua dạ hành phục đã giắt vào ủng.
Trên đường hẻm khuya khoắt không khí trầm muộn mà ẩm ướt, một lọn gió cũng không có, hơi nước ngưng tụ thành thủy châu trên chủy thủ, thuận theo thân đao trượt xuống, có thể thấy chủy thủ này cũng là vật phi phàm.
Dưới sự chú mục khẩn trương của Lãnh Thanh Thanh đang ôm hàng rào sau lưng, Lãnh Tịnh quay người, đối mặt Lãnh Thanh Thanh, đồng thời chầm chậm nâng chủy thủ lên, di chuyển gần gương mặt mình, thông qua ảnh phản chiếu của chủy thủ, Lãnh Tịnh có thể thấy được tình hình sau lưng.
Quái nhân cứ muốn bức tới gần hắn không buông đó, nếu nói là hắn cẩn trọng, không bằng nói là hắn tự ti. Tất cả thế công của hắn, đều là xuất phát từ sau lưng. Lãnh Tịnh cho rằng tư thế này vừa khéo có thể kịp thời phản chiếu tình hình sau lưng, không cần thuật pháp gì cả, phương pháp đơn giản nhất luôn là phương pháp hiệu quả nhất.
Lãnh Tịnh duy trì tư thế đó, không động đậy, Lãnh Thanh Thanh cũng không dám thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-tieu-xa/2190059/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.