Khi ra khỏi quốc yến, trời đã khuya lắt. Lãnh Tịnh và Lãnh Thanh Thanh cơm no rượu say, ngồi xe ngựa hồi phủ. Lãnh Tịnh lúc sau có uống mấy ly rượu, cảm thấy hơi buồn ngủ, nên nhắm mắt nghỉ ngơi trong xe. Lãnh Thanh Thanh đắp thảm lên cho hắn.
Sửu tiểu xà ngủ rất ngon, hắn gối lên chân Lãnh Thanh Thanh, hơi thở đều đều. Cũng không biết qua bao lâu, Bạch Điêu đánh xe đột nhiên vén rèm chui vào, lay tỉnh Lãnh Tịnh nói: “Thiếu đông gia! Mau thức dậy! Không tốt rồi! ” Lãnh Tịnh ngẩng đầu, Bạch Điêu liều mạng kéo góc áo hắn, bảo hắn nhìn ra ngoài__ chỉ thấy cảnh sắc bên ngoài hiện tại là một màn sương trắng dày đặc.
Xem ra thời gian hiện tại vẫn là buổi tối, nhưng sương mù dày đặc quả thật có chút kỳ quái, Lãnh Thanh Thanh thử thò một tay ra, kết quả phát hiện ngón tay duỗi ra đã không còn thấy rõ, sương mù thật sự quá dày.
“Gặp phải yêu quái sao?” Bạch Điêu cẩn thận hỏi.
Lãnh Tịnh nói: “Có lẽ, nhưng linh khí gần đây đều bị sương mù che phủ, không phát giác được.”
Ba con tới đầu xe, đổi sang Lãnh Tịnh đánh xe, từng chút một cẩn thận đi trong sương mù. Không biết đi bao lâu, hình như tới một con đường to rộng, con ngựa đột nhiên bị kinh hãi, trở nên xao động bất an. Tổ ba người Lãnh thị ngẩng đầu lên, chỉ thấy trong sương mù dày đặc tựa hồ có bóng âm to lớn đang di động.
“Là quái vật từ thiên giới rơi xuống!” Bạch Điêu bị dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-tieu-xa/2190002/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.