Chúng ta luôn tin tưởng vào sự tồn tại của tình yêu chân chính, vì tình yêu mà nguyện ý hy sinh tất cả những gì mình có, có thể chúng ta sẽ vì tình yêu mà phải thừa nhận thống khổ tột cùng, nhưng vẫn không thể nào quên được việc nó mang đến hạnh phúc cùng với một viễn cảnh tốt đẹp.
Tịch Nhạ Hoài ôm lấy Dung Thụy Thiên, hơi thở trên người hắn ấm áp lại nhẹ nhàng khoan khoái, giống như ao hồ sâu thẳm sau những ngày mưa, chứa đựng sự địu dàng đậm sâu, hơi thở dịu dàng ấy bao bọc lấy y, khiến cho đôi mắt Tịch Nhạ Hoài lại đỏ lên, không nghĩ tới y vẫn còn có thể được ôm lấy hắn như vậy, cảm xúc vốn bình tĩnh trong lúc nhất thời lại trở nên kích động, y gắt gao ôm lấy Dung Thụy Thiên, dù có làm sao cũng không nguyện buông ra hắn.
Trong tiếng sấm rền vang, cơn mưa mãnh liệt vẫn còn đang cọ rửa thành thị, Tịch Nhạ Hoài không biết chính mình về nhà như thế nào, chỉ là lúc mở cửa liền theo bản năng nhìn qua chỗ Kiều đứng lúc nãy, nơi đó không có ai, vắng vẻ, giống như chưa từng có người nào xuất hiện trong phòng khách.
Dung Thụy Thiên đi lấy khăn mặt ấm áp, cẩn thận lau mồ hôi trên trán y cùng với vết máu trên tay, băng bó vết thương cho y, lại vào phòng bếp pha cho y một ly cà phê. Trong toàn bộ quá trình đó, bọn họ đều không nói chuyện, giống như không muốn phá hư không khí yên lặng này.
Tịch Nhạ Hoài nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-thuc/2126392/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.