Chương trước
Chương sau
Có đôi khi con người phải tin tưởng vào sự tồn tại của số mệnh, có khi chúng ta phấn đấu cả đời nhưng vẫn không có tiếng tăm gì, có khi chúng ta sẽ tình cờ gặp được Bá Nhạc Nhất Phi Trùng Thiên (),có khi chúng ta để đạt được thành công ấy sẽ bị đặt điều kiện, thành công cũng không nhất định là chính bản thân mình.

Vương Hạo () làm nguyên lão tam triều, nhưng cũng không thể đạt được một tấm kim bài, làm cho người ta tiếc hận, chuyện như vậy tựa hồ nơi nào cũng có, sự thật là như thế, bởi vì nguyên nhân tính cách và các loại kỳ ngộ, có người có một thân thực lực, nhưng dù có làm sao cũng không được coi trọng, hoặc là nói không có việc gì có thể tương xứng với thực lực của họ, điều này là khẳng định, mà những cố gắng của bọn họ cần phải được tán thành.

Hạng Thanh Uyên chậm rãi đi về phía Dung Thụy Thiên, Dung Thụy Thiên nghe được tiếng bước chân, hơi hơi ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt so với phụ nữ còn muốn tinh xảo hơn của Hạng Thanh Uyên kia, nhưng thanh âm của y lại vừa hùng hậu vừa trầm thấp.

” Xin chào, tôi là Hạng Thanh Uyên ” nói xong lễ phép đưa tay về phía Dung Thụy Thiên.

Dù cho cảm thấy kinh dị vì cử chỉ của y nhưng Dung Thụy Thiên vẫn bắt tay Hạng Thanh Uyên, có chút lạnh nhạt nói:” Xin chào, tôi là Dung Thụy Thiên”.

Hạng Thanh Uyên cảm thấy tay hắn lành lạnh, trong lòng bàn tay và ngón tay đều ửng đỏ, giống như bị một vật thô ráp gì đó làm xước da, nhất thời không dám dùng sức mà buông tay hắn ra:” Có chuyện, tôi muốn giáp mặt hỏi anh”.

” Có chuyện gì?” Dung Thụy Thiên kinh ngạc hỏi.

Hạng Thanh Uyên nhìn Dung Thụy Thiên:” Tôi đã xem qua báo biểu và số liệu phân tích anh làm, quyết định muốn cho anh làm trợ lý bên Hoàn Á, nhưng anh chưa cho tôi câu trả lời”.

” Tôi không biết chuyện này “.

” Vậy hiện tại anh trả lời tôi ” Hạng Thanh Uyên rút ra một phần văn kiện đưa cho Dung Thụy Thiên, dùng thanh âm trầm thấp yêu cầu:” Nếu không thành vấn đề, ký hợp đồng, ngày mai đến Hoàn Á”.

Dung Thụy Thiên trợn mắt há mồm:”…..”

” Đây là một cơ hội hiếm có, ở Hoàn Á các phương diện của anh đều có thể được nâng cao, công ty có thể cho anh không gian để phát triển, nói đơn giản hơn, nội trong năm nay anh có thể mua được phòng ở ” Hạng Thanh Uyên thuyết phục hắn.

” Dung Thụy Thiên anh vào đây!” thanh âm Tân Đồ Hiên vang lên ở hành lang, Hạng Thanh Uyên nhíu mày, thấp giọng nói một câu với Dung Thụy Thiên:” Chúng ta lần sau bàn lại ” liền vội vàng đi tới thang máy.

Tân Đồ Hiên phụng phịu gọi lại Hạng Thanh Uyên:” Tôi nói anh, có thể đừng có lúc nào cũng đào góc tường nhà tôi hay không, lần trước Bert chẳng lẽ không thể thỏa mãn anh hay sao, lần này đến đây, còn muốn đánh chủ ý lên trợ lý của tôi”.

” Nói lung tung! Tôi với cậu ta chỉ là bạn bè!” không biết có phải là đã đạp trúng trái bom của Hạng Thanh Uyên hay không, y giải thích đầy chính nghĩa:” Còn về Dung Thụy Thiên thì tôi cảm thấy đáng tiếc, nếu anh ta ở Hoàn Á thì có thể sẽ rất tốt”.

Tân Đồ Hiên hắt cho y một chậu nước lạnh:” Dung Thụy Thiên sẽ không theo anh đi Hoàn Á, anh ta không phải là người mà anh có thể bày bố, lại càng không phải là người mà anh có thể tùy tiện chạm vào, nếu anh không có việc gì thì nên đánh mất cái ý niệm trong đầu này đi, trở về mà ăn những thứ thích hợp với anh”.

” Sao anh lại có thể thay anh ta quyết định như vậy?!” khóe miệng Hạng Thanh Uyên trễ xuống:” Hoàn Á có được đoàn đội có tố chất chuyên nghiệp, không giống như Quân Hào lại làm cho một người vĩ đại đi ăn cỏ, mỗi lần đến thấy đều khiến cho người ta nhịn không được mà muốn giải cứu bọn họ!”.

” Những người mà anh giải cứu sau khi trở về Quân Hào, đều có thể thấy được anh ở bên kia cũng không có bao nhiêu tình người, lấy viên chức đưa vào phòng thí nghiệm làm chuột bạch, sắc mặt bọn họ sau khi đi ra đều tái nhợt, dáng người loạng choạng, liếc mắt một cái nhìn không ra có còn sống hay không”.

Hạng Thanh Uyên liếc mắt nhìn hắn một cái, thần sắc giống như tượng Nữ Thần Tự Do ở Mahattan:” Đừng quên, anh đã từng ở trong Hoàn Á!”.

” So what?!” Tân Đồ Hiên khiêu khích nhìn Hạng Thanh Uyên, nhìn khuôn mặt so với phụ nữ còn xinh đẹp hơn kia, liếc mắt xem thường, hừ lạnh:” Tôi từ trước tới giờ khác với anh”.

Hạng Thanh Uyên đen mặt nghiêm lại, thoạt nhìn bộ dáng giống như đang rất nóng nảy, nhưng thái độ vẫn nho nhã lễ độ như trước:” Báo biểu tài vụ tháng này nhớ rõ đưa cho tôi, còn việc liên quan đến tỉ lệ chi trả phí dụng, chúng ta cần thảo luận lại lần nữa!”.

” Y giống như thật tức giận ” Dung Thụy Thiên nhìn Hạng Thanh Uyên đi vào thang máy, không quên nhắc nhở cái kẻ đang giơ cao ngọn lửa thắng lợi, thấp giọng cười khẽ với Tân Đồ Hiên:” Lần sau gặp mặt sẽ không xấu hổ sao?”

Tân Đồ Hiên trấn định tự nhiên, ngữ khí thoải mái mà nói:” Sao lại có thể xấu hổ chứ? Chúng tôi có thể phân biệt chuyện công chuyện tư rõ ràng ” nói xong ý bảo Dung Thụy Thiên đến văn phòng:” Anh muốn đi Hoàn Á sao?”

Dung Thụy Thiên kiên định lắc đầu. Nhìn biểu tình của hắn là biết không có ý đi Hoàn Á, thậm chí cũng không có bộ dáng tâm động, Tân Đồ Hiên biết hắn vẫn còn để ý đến sự tồn tại của Trác Thích Mặc, mà hiện tại Trác Thích Mặc đã biết đến sự tồn tại của hắn, cứ tiếp tục giấu hắn đi cũng vô dụng.

Hơn nữa để Dung Thụy Thiên ở phim trường làm trợ lý, hoàn toàn là đang mai một tài hoa của hắn, nhớ đến không khỏi đáng tiếc, còn nữa, hắn cũng không có khả năng ở phim trường làm việc vặt cả đời.

” Anh ở trong này làm bảy năm, từ tạp vụ phim trường, bố trí cảnh quay, bố cục ánh sáng, chỉ đạo diễn xuất, phần biên tập cắt ghép hậu kỳ đều có thể hạ bút thành văn, anh có vô số cơ hội thăng chức, vì sao lại lần lượt bỏ qua?”.

Dung Thụy Thiên có chút khẩn trương, hơn nữa lúc trước còn gặp được Hạng Thanh Uyên, bất quá Tân Đồ Hiên thực ôn hòa, tươi cười cũng thực thân thiết, không phải là cái loại khí thế bức nhân, hắn nghĩ nghĩ, lạnh nhạt nói với y:” Tôi không am hiểu cách ở chung với người khác”.

” Anh không cần đặt quan hệ với bọn họ cũng được, chỉ cần hoàn thành công việc trong phận sự của mình, như vậy là đủ rồi ” Tân Đồ Hiên vừa chuyển đề tài, liền lấy ra một phần tư liệu cho Dung Thụy Thiên:” Nơi tôi có phần số liệu cần làm thành kiểu đồng hồ điện tử, có thể tập hợp giúp tôi được không?”.

Chú thích:

()Bá Nhạc Nhất Phi Trùng Thiên:

Các bạn lên GG tra xem các nhân vật này nhé. Câu này ý nói là gặp được quý nhân.

() Vương Hạo:

Nhân vật này thì mình bó tay. Bạn nào biết thì nói mình nhé. Nhưng mà cái câu này nghĩa là nhân tài mà hổng được trọng dụng hay đại loại thế ^^
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.