Oscar lần thứ tám mươi tư, chiến thắng lớn nhất là ” Nghệ thuật gia “, lấy hình thức phim câm trắng đen xuất hiện, ý đồ của bọn họ là để biểu đạt sự kính trọng đối với đoạn lịch sử điện ảnh đã bị lãng quên ấy, đây là một “ngoại tộc” trong khi hiện nay mọi người chủ yếu theo đuổi hình ảnh 3D, và không thể nghi ngờ là bộ phim như vậy sẽ có yêu cầu rất cao.đối với diễn viên.
Bức tranh không mang theo sắc thái, không có ngôn ngữ phấn khích phụ trợ, càng không có kỹ năng hiện đại hóa đặc biệt hiệu quả, chỉ trông cậy vào biểu tình và cử động tứ chi của diễn viên mà diễn lại chuyện xưa.
Bộ phim như vậy không thể nghi ngờ là khiêu chiến với diễn viên và người xem, nếu trong phim câm đen trắng mà khuôn mặt hoặc biểu tình diễn viên có chút tỳ vết nào thì đều có thể sẽ trở thành phim kinh dị vô cùng thê thảm, cũng như bị giải trí truyền thông thay nhau oanh tạc.
Trang bìa Figaro tháng tám phá lệ mới mẻ và độc đáo, bọn họ mượn nền ảnh đen trắng mà triển lộ hết hoàn toàn lực hấp dẫn từ khuôn mặt hoàn mỹ của Tịch Nhạ Hoài.
Làm khi Dung Thụy Thiên bước ra khỏi xe điện, trên lăng kính thủy tinh treo trên trường ở quãng trường trung tâm, xuất hiện một tấm poster quảng cáo thật lớn của Tịch Nhạ Hoài với khuôn mặt anh tuấn bức người, nhiếp ảnh gia chụp thật sự tuyệt vời, trong quảng cáo hắn được thuyết minh như một ngôi sao ở thập niên tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-thuc/2126357/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.