Đoạn Thủ hết sức chăm chú, tay dán trên làn da trắng nõn của An Trữ, từ phía dưới hơi dùng sức di chuyển lên trên, chậm rãi tiếp cận ấn ký màu đen kia. Lại đột nhiên cảm giác được một trận gió quật tới, sau đó cổ áo mình bị người túm lấy, cả người bị xách lên, lại một trận gió nữa, mông liền cảm nhận được một trận đau đớn. Tay Đoạn Thủ vẫn còn duy trì tư thế chẩn bệnh, người đã bị vứt ra ngoài phòng, rồi lại nghe thấy một tiếng rầm vang, cánh cửa phía sau đã chặt chẽ đóng lại. Sửng sốt hồi lâu, Đoạn Thủ mới kịp phản ứng, đau đến méo miệng đứng lên, xoa mông. Vừa tức giận, vừa chột dạ, nghĩ nghĩ, vẫn là không nên vào nhà, chỉ có thể đứng ngoài phòng phiết miệng oán thầm vài câu, rồi căm giận mà rời đi.
Bên trong phòng, chỉ còn lại có An Trữ cùng Đông Phương Ngọc. Hai người đối diện mắt to trừng mắt nhỏ. Đông Phương Ngọc thật là lửa giận đốt lên tận đầu, còn An Trữ thì nhìn “tên hỗn đản bạc tình quả tính” trước mắt cũng là phẫn nộ, chua xót, thấy Đông Phương Ngọc còn trừng hắn, vì thế cũng không chút yếu thế mà trừng lại.
Đông Phương Ngọc thấy vậy cơn tức càng lớn hơn nữa, lập tức kéo hắn lại gần, chất vấn: “Các ngươi đây là đang làm cái gì?”
“Làm cái gì cũng không cần nói cho ngươi biết!” An Trữ vừa thấy y hung dữ với mình, bi phẫn tức thì chuyển hóa thành lửa giận.
“Ngươi……” Đông Phương Ngọc phát hỏa, “Ngươi đây là không biết lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-thu-ngu-phu/2072487/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.