An Trữ cùng Đông Phương Lỗi quen thân, nhưng ở trong Lý viên ngây người hai ngày cũng đã cảm thấy nhàm chán. Vì thế Đông Phương Lỗi bèn đề nghị Tam ca của hắn khi xuất môn dẫn theo An Trữ, thứ nhất là thuận tiện “trông giữ”, thứ hai là bên ngoài có rất nhiều thứ, sẽ không khiến An Trữ lại thấy nhàm chán.
Đông Phương Ngọc ngẫm lại cũng không sai, vì thế mỗi ngày trước khi xuất môn đều đến Đào uyển gọi người, chỉ có Đông Phương Tinh Thiên, thiếu người cùng hắn chơi, không vui vài ngày, cho nên cha mẹ hắn cũng đơn giản dẫn hắn theo bên người.
Đông Phương Ngọc chủ quản cửa hàng cùng hiệu thuốc. Đông Phương gia thuê người đều là tai thính mắt tinh không nhiều miệng lưỡi, thấy bên cạnh Tam đương gia thêm một người đội mũ sa, cũng không ai tò mò tiến lên hỏi, khiến An Trữ cảm thấy thực thoải mái.
An Trữ đối dược liệu cũng có vài phần nghiên cứu, sau vài ngày đi theo liền chơi xấu bám trụ ở hiệu thuốc không đi, Đông Phương Ngọc cũng tùy hắn, mỗi ngày xuất môn đều sẽ ném hắn ở hiệu thuốc, tới khi phải về nhà lại đến đón. Nhưng xét thấy lý luận chữa bệnh của An Trữ không giống người thường, tỷ như lớn mật dùng độc trị độc, nên Đông Phương Ngọc chỉ cho hắn quan sát, tuyệt đối không được tự mình thực nghiệm.
Thấy An Trữ ngày ngày cũng coi như quá được phong phú khoái hoạt, Đông Phương Ngọc không khỏi cong cong khóe môi, người là do y mang từ hoàng cung ra, làm cho hắn vui sướng vô ưu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-thu-ngu-phu/11160/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.