Thạch Thương Tiều tức giận trừng mắt nhìn nữ nhân trên giường.
Trên đường đem Uyển Nương về tiểu viện tử, mặt nàng hạ xuống, mặt nạ bảo hộ không biết khi nào rơi xuống, hiện tại mặt nàng không có vật gì che đậy.
Hắn nhìn thấy ở thái dương của mặt nàng một vết thương vô cùng rõ ràng.
Máu tuy rằng đã ngừng chảy, nhưng hôm nay sáng sớm ra cửa, hắn vẫn chưa thấy vết thương này, có thể thấy được vết thương này là sau khi hắn ra cửa mới xuất hiện.
Hắn nhấc đèn lồng trên tay lên, nhìn kĩ thân thể mảnh khảnh một lần nữa.
Trên da thịt có không ít vết tím tím xanh xanh, thậm chí có vết còn sưng lên, hắn chợt nhớ tới lúc ở dưới cành cây, nghĩ rằng do hành phòng hôm qua quá sức kịch liệt, nhưng bây giờ quan sát kĩ, đây khẳng định là bị đánh tạo thành.
Hắn đối với việc như vậy phi thường quen thuộc.
Bởi vì khi còn nhỏ, vết thương như vậy thường xuất hiện ở trên người hắn.
Hắn nắm tay thật chặt, cảm thấy giận không thể tả.
Ai, dám động vào đồ vật của hắn?
Ai, dám thương tổn đồ vật sở hữu của hắn!
Uyển Nương tuy là mua về, nhưng cũng là dùng kiệu nhỏ nâng vào làm thiếp, toà đại trạch Thạch gia này, ai dám xuống tay với nàng?
Ánh sáng đèn lồng xuyên thấu qua mí mắt, kích thích tròng mắt, hàng mi dài dài run rẩy, mi mắt từ từ mở ra.
Uyển Nương tỉnh dậy thình lình phát hiện đứng trước giường là Thạch Thương Tiều, nàng sợ tới mức vội vàng muốn bò lên, nhưng toàn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-thiep/246184/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.