Editor: Sweet
Khi tất cả mọi người đều trong tình trạng tin tưởng vững chắc Tần Duyệt sẽ hồi tỉnh, nên khi Tần Duyệt tỉnh lại, không thể gọi là kỳ tích nữa.
Tần Duyệt lần đầu tiên tỉnh lại là giữa đêm khuya. Anh mất một lúc lâu cũng không thể di chuyển được cơ thể, trong mắt tối đen một mảnh, điều đầu tiên anh nghĩ đến là ── chẳng lẽ bản thân mình đã chết?
Hoặc là hiện tại anh đang ở bên trong quan tài. Nhưng sao trên người anh vẫn còn có chút đau, nhất là đầu anh đau quá.
Ngoài cửa sổ áng mây đen che trăng chậm rãi trôi đi, ánh trăng chiếu vào bên trong, Tần Duyệt cuối cùng có thể miễn cưỡng thấy rõ tình trạng bản thân.
Nơi này là bệnh viện, nhưng lại có chút nhìn quen mắt.
Xác định mình còn sống, Tần Duyệt hô một hơi, lần nữa nhắm mắt lại.
Hiện tại anh muốn động cũng không động được, chỉ có thể chờ cho đến sáng khi y tá bước vào kiểm tra rồi tính sau, trước mắt vẫn nên ngủ đi.
Ngủ có thể ngăn cản cảm giác đói trong bụng một chút.
Nhưng anh ngủ nhiều lắm, đã không thể ngủ nữa, thế nên nhắm mắt bắt đầu suy nghĩ vù vù.
Anh còn sống, như vậy Đường Mạnh nhất định cũng còn sống.
Mình hiện tại vẫn còn trong tay Đường Mạnh, hay là dưới sự quản lý của Tần gia?
Không biết ngủ bao lâu…… Mọi chuyện ở công ty như thế nào?
Tần Duyệt có thể cảm giác được trong lồng ngực anh có những trang thiết bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-thien-nga/2853458/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.