Editor: Sweet
Không ai từng nói cho Bàng Cùng Hiên gặp loại tình huống này thì phải làm như thế nào, trong sách cũng không có nhắc đến chuyện này, hắn chỉ biết bị người khác tuột quần là một loại hành vi vô cùng nhục nhã, muốn liều mạng phản kháng, nhưng tay chân bị trói, cái gì cũng làm không được, ngay cả muốn kêu cũng kêu không ra tiếng.
Chân Bàng Cùng Hiên bị giữ chặt, quần bị kéo xuống, kế đến cái mông chợt lạnh hẳn.
Hắn chưa từng bao giờ tuyệt vọng đến thế này, cho dù biết giãy dụa là phí công cũng kiềm không đặng mà lắc lư thân thể, miệng phát ra những tiếng ô ô
“Đường, Đường Mạnh ──” Tần Duyệt trong miệng ngập máu, khí thế giảm phân nửa nhưng ánh mắt vẫn hung tợn khiến người khác sợ hãi.
Có điều Đường Mạnh chính là muốn anh ta bị như vậy, phẫn nộ, oán hận, lại không thể làm gì được.
Cái mông Bàng Cùng Hiên nho nhỏ, cũng rất vểnh, do thủ hạ Đường Mạnh cưỡng chế bắt hắn quỳ rạp trên mặt đất nên cái mông càng nhếch ra phía sau.
Thuốc tiêm vào trong người chó săn đã bắt đầu phát tác khiến nó hưng phấn sủa ầm lên, nước miếng tựa hồ không thể khống chế nhễu nhão, phút chốc ướt hết cả cằm.
Đường Mạnh cử chỉ thong thả dắt con chó săn nóng nảy bồn chồn đi về phía Bàng Cùng Hiên, trong lúc Tần Duyệt mấy lần giãy giụa muốn vùng lên thì lại bị thủ hạ của Đường Mạnh đánh gục xuống nhưng ánh mắt gắt gao không chớp lấy một lần quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-thien-nga/2853429/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.